王野〔宋朝〕
冷笑申公老汉班,不成一事又空还。
与其零雨难苏物,孰若为云只在山。
庭草静涵春意足,野瓢休挂树阴闲。
多应粪土看荣贵,留得清风宇宙间。
与其零雨难苏物,孰若为云只在山。
庭草静涵春意足,野瓢休挂树阴闲。
多应粪土看荣贵,留得清风宇宙间。
古诗韵典网提供《寄赵章泉》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《寄赵章泉》出自王野的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/195887.html
蒿目黄尘扰扰间,出门偶到鹤林山。
仙花僧竹俱陈迹,白日青天祇自闲。
竹院闲来春正迟,箨龙犹自有孙枝。
野夫岂识寻芳意,为爱光风面面吹。
龙蟠虎踞,今古帝王州。
水如淮,山似洛。
凤来游,五云浮。
宇宙无终极,千载恨,六朝事,同一梦。
休更问,莫闲愁。
风景悠悠,得似青溪曲。
著我扁舟,对残烟衰草,满目是清秋。
白鹭汀洲,夕阳收。
黄旗紫盖,中兴运,钟王气,护金瓯。
驻游跸,开行殿,夹朱楼,送华辀。
万里长江险集,鸿雁列貔貅。
扫关河,清海岱,志应酬。
机会何常,鹤唳风声处,天意人谋。
臣今虽老,未遣壮心休,击楫中流。
天下事。
问天怎忍如此。
陵图谁把献君王,结愁未已。
少豪气概总成尘,空馀白骨黄苇。
千古恨,吾老矣。
东游曾吊淮水。
绣春台上一回登,一回揾泪。
醉归抚剑倚西风,江涛犹壮人意。
只今袖手野色里。
望长淮、犹二千里。
纵有英心谁寄。
近新来、又报胡尘起。
绝域张骞归来未。
轻霜临菊月,细雨似梅天。