谪仙负诗狂,直欲摘星汉。
白云千丈峰,金碧美且焕。
忘言老瞿昙,祇作空花观。
轩冕傥来耳,世事亦其漫。
鸾凤在赤霄,宁肯就绁绊。
惟馀忧国心,抚事辄悲怨。
饥馑有流离,十室九不爨。
上动黄屋念,每日不遑旰。
公岂爱登览,微意寓篇翰。
山僧遽传似,字字如珠贯。
劝分岂无术,未必愧鞭算。
升斗倘均惠,沟壑庶少逭。
福星公恐是,畴复虞岁旱。
王事敢告劳,行役春过半。
鬓丝禅榻畔,纶巾时一岸。
溪山得胜赏,歌舞废屡按。
请颂海沂康,民谣兹可玩。
虞俦,字寿老,宣州宁国(今安徽宁国)人,璠子。隆兴元年进士及第,历官绩溪县令。淳熙中,仕至监察御史。绍熙初,任国子监丞。五年,出知湖州。庆元二年,移知婺州。三年,除直显谟阁、江南西路转运副使,寻改两浙西路提点刑狱,知平江府事。四年,除直宝文阁、知庐州。入为太常少卿,以起居郎兼实录院检讨官。六年,为淮东运副。嘉泰元年,擢中书舍人、兼实录院同修撰,迁兵部侍郎、同修国史。三年,罢为提举隆兴府玉隆万寿宫,卒。有《尊白堂集》二十二卷(本集卷首陈贵谊序),已佚。►867篇诗文
古诗韵典网提供《和陈倅留题奉圣》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《和陈倅留题奉圣》出自虞俦的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/222836.html
属和何须蚌鹬持,笙歌鼎沸政相宜。
劝君莫惜松醪酒,容我来看柳叶眉。
春去自怜莺命友,夜来空费雨催诗。
海棠还有风流伴,留得芳菲不恨迟。
移竹应须竹醉时,不妨带笋一时移。
清阴且障东西日,碧色还分上下池。
岁晚雪霜成老伴,夜凉风月得新知。
朅来便有亲亲意,玉立无言似索诗。
蝶自无心懒,花应有意开。
含香特珍宠,顾影尚低回。
毕竟风流在,从渠火急催。
浮华不相待,庄重政徘徊。
阀阅联蝉冕,台郎有凤毛。
美形彤管旧,节视柏舟高。
南涧夫人藻,西池阿母桃。
哀荣生死是,诏墨看重褒。
诏书催唤衮衣归,富贵谁知已息机。
北阙恩荣宁久恋,东山雅志肯相违。
伤心水月人安在,回首湖山事亦非。
他日苏公堤畔路,祇愁老泪不胜挥。