万言若投石,十年犹枯囊。
若欲泛江海,有亲在高堂。
牢落京华春,门无一壶浆。
长鞭策瘦马,送我古道旁。
怜我值险艰,赤心写摧伤。
铿锵五字句,势与雕鹗翔。
感此坐矫首,星星鬓成苍。
西风小摇落,雨洗烟岚光。
嶂晓露孤秀,野阴栖暗芳。
更携鲍谢流,履尽千岩霜。
搜奇得幽深,访古到渺茫。
月落潭影空,清吟殊未央。
缅怀紫芝宇,百忧绕回肠。
三叹已晡食,十起中夜床。
云埋长安日,魂梦不敢骧。
茂苑富山水,结庐予所尝。
我欲放船下,卜邻俯沧浪。
耦耕种林田,共扫三径荒。
头白青山里,长歌乐岁觞。
李弥逊(1089—1153),字似之,号筠溪,福州连江(今福建连江)人,居于吴县(今江苏苏州)。弥大弟。登大观三年进士第。历单州司户,调郓州阳谷簿。政和四年二月,除国朝会要所检阅文字。十二月,引见上殿,改授承奉郎,迁秘书省校书郎,充编修六典检阅文字。六年,授尚书礼部员外郎。七年正月,守尚书司封员外郎。八年四月,擢为起居郎。以封事剀切贬知庐山县。历知冀、筠、饶、吉州。绍兴七年,召为左司员外郎,试中书舍人。时秦桧当国主和议,弥逊极论之,遂出知漳州。以力沮和议罢职,归隐西山十馀年。二十三年卒,年六十五。有《筠溪集》。►780篇诗文
古诗韵典网提供《同天隐少章游嵩少怀元明》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《同天隐少章游嵩少怀元明》出自李弥逊的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/230867.html
云屋潭潭百尺馀,入帘燕雀贺新居。
人皆役役何为者,君独欣欣而乐与。
卮酒觅欢那得再,筒诗传恨未全疏。
绝交定笑嵇中散,雁足来时肯系书。
一行作吏苦吹毛,小隐非关索价高。
懒傍月边持玉斧,静看花上试霜刀。
近人鱼鸟曾相识,入眼溪山昔未遭。
谁与着鞭春色里,雁行风急正求曹。
星聚群贤上幕宾,层轩高敞枕溪漘。
一时卢骆王杨辈,望重东西南北人。
句里江山端有助,学馀民社政须亲。
青冥接迹他年事,晋地卿材半楚臣。
江北江南可避喧,已甘丘壑寄馀年。
筠梢松盖一区宅,莲叶菱花二顷田。
秋到登山更临水,夜归骑马似乘船。
醉中不必分乘坠,世事从头一梦然。
游轮走朱盖飞碧,路如羊肠山虎脊。
奇观多似九牛毛,尘服轻于一狐腋。
禅房借枕空函丈,野磴榰筇座盈尺。
阴崖日淡春杲杲,老树风悲秋索索。
丈人适意屡倾盖,舍者忘形或争席。
已浇茗碗揽文字,不捉冰纨冻絺绤。
饮中得仙思季真,方外分曹笑无奕。
棋锋未接已争遁,笔阵将收犹请益。
一生苦心太多事,半日闲身要投隙。
急呼隔水破烟艇,更着穿云蹑山屐。
晴峦阴障浅深画,断渚连洲耦奇画。
愚公百念久灰冷,妄境多岐自冰释。
闭门终欲老石经,煮鼎无心转金液。
舁篮二子已能步,对影三人不邀客。
蝇头比富五顷田,蜗角犹宽一区宅。
饱谙世态罢整冠,脱略尘缘等遗舄。
已甘流落卧深林,肯作纷纭踏长陌。
紫阳峨峨百步近,白水粼粼一溪隔。
床头吟蛩已催候,枝上鸣蜩行削迹。
相期日日晓脂车,去待山头霜月白。