别来杨柳团轻絮。摆撼春风去。
小园桃李却依依。犹自留花不发、待郎归。
枝头便觉层层好。信是花相恼。
觥船一棹百分空。拚了如今醉倒、闹香中。
小园桃李却依依。犹自留花不发、待郎归。
枝头便觉层层好。信是花相恼。
觥船一棹百分空。拚了如今醉倒、闹香中。
王灼,字晦叔,号颐堂,遂宁(今四川潼南西北)人。南渡前曾入太学,后转辗各地为幕僚,仕宦不显。高宗绍兴十五年(一一四五),寓成都碧鸡坊妙胜院时,著《碧鸡漫志》、《糖霜谱》一卷(存)。有《颐堂文集》五十七卷,已佚。►223篇诗文
古诗韵典网提供《虞美人 其一》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《虞美人 其一》出自王灼的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/231036.html
暖风和雨暗楼台。
馀寒巧作愁媒。
半春怀抱向谁开。
忍泪千回。
断梦已随烟篆,醉魂空殢琼杯。
小窗瞥见一枝梅。
疑误君来。
急霰争璀璨,仙摽不解寒。
汉家赵飞燕,偏许雪中看。
斜日撩归兴,飘然李郭舟。
旄麾明两岸,管吹落沧洲。
要与民行乐,那须酒换愁。
遥知陶靖节,临赋喜清流。
韩门今日有真传,兴起斯文四百年。
可惜飞龙卧荒枥,闲看翠翮落虚弦。
锦官与子别,六听秋城砧。
坐缠儿女爱,梦绕薝葡林。
子归能几日,又起江湖心。
江湖多幽寺,老衲天机深。
一言当有契,超诸去来今。
孤舟出寒渚,停云结层阴。
滞留嗟我老,何以开愁襟。