丹青引赠曹将军霸

杜甫〔唐朝〕

将军魏武之子孙,于今为庶为清门。
英雄割据虽已矣,文彩风流犹尚存。
学书初学卫夫人,但恨无过王右军。
丹青不知老将至,富贵于我如浮云。
开元之中常引见,承恩数上南熏殿。
凌烟功臣少颜色,将军下笔开生面。
良相头上进贤冠,猛将腰间大羽箭。
褒公鄂公毛发动,英姿飒爽来酣战。
先帝天马玉花骢,画工如山貌不同。
是日牵来赤墀下,迥立阊阖生长风。
诏谓将军拂绢素,意匠惨澹经营中。
斯须九重真龙出,一洗万古凡马空。
玉花却在御榻上,榻上庭前屹相向。
至尊含笑催赐金,圉人太仆皆惆怅。
弟子韩干早入室,亦能画马穷殊相。
干惟画肉不画骨,忍使骅骝气凋丧。
将军画善盖有神,必逢佳士亦写真。
即今飘泊干戈际,屡貌寻常行路人。
途穷反遭俗眼白,世上未有如公贫。
但看古来盛名下,终日坎壈缠其身。

拼音解读

jiāng jun1 wèi wǔ zhī zǐ sūn ,yú jīn wéi shù wéi qīng mén 。
yīng xióng gē jù suī yǐ yǐ ,wén cǎi fēng liú yóu shàng cún 。
xué shū chū xué wèi fū rén ,dàn hèn wú guò wáng yòu jun1 。
dān qīng bú zhī lǎo jiāng zhì ,fù guì yú wǒ rú fú yún 。
kāi yuán zhī zhōng cháng yǐn jiàn ,chéng ēn shù shàng nán xūn diàn 。
líng yān gōng chén shǎo yán sè ,jiāng jun1 xià bǐ kāi shēng miàn 。
liáng xiàng tóu shàng jìn xián guàn ,měng jiāng yāo jiān dà yǔ jiàn 。
bāo gōng è gōng máo fā dòng ,yīng zī sà shuǎng lái hān zhàn 。
xiān dì tiān mǎ yù huā cōng ,huà gōng rú shān mào bú tóng 。
shì rì qiān lái chì chí xià ,jiǒng lì chāng hé shēng zhǎng fēng 。
zhào wèi jiāng jun1 fú juàn sù ,yì jiàng cǎn dàn jīng yíng zhōng 。
sī xū jiǔ zhòng zhēn lóng chū ,yī xǐ wàn gǔ fán mǎ kōng 。
yù huā què zài yù tà shàng ,tà shàng tíng qián yì xiàng xiàng 。
zhì zūn hán xiào cuī cì jīn ,yǔ rén tài pú jiē chóu chàng 。
dì zǐ hán gàn zǎo rù shì ,yì néng huà mǎ qióng shū xiàng 。
gàn wéi huà ròu bú huà gǔ ,rěn shǐ huá liú qì diāo sàng 。
jiāng jun1 huà shàn gài yǒu shén ,bì féng jiā shì yì xiě zhēn 。
jí jīn piāo bó gàn gē jì ,lǚ mào xún cháng háng lù rén 。
tú qióng fǎn zāo sú yǎn bái ,shì shàng wèi yǒu rú gōng pín 。
dàn kàn gǔ lái shèng míng xià ,zhōng rì kǎn lǎn chán qí shēn 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《丹青引赠曹将军霸》作者:杜甫

杜甫

杜甫(712—770),唐河南巩县人,祖籍襄阳,字子美,自称杜陵布衣、少陵野老。杜审言孙。初举进士不第,遂事漫游。后居困长安近十年,以献《三大礼赋》,待制集贤院。安禄山乱起,甫走凤翔上谒肃宗,拜左拾遗。从还京师,寻出为华州司功参军。弃官客秦州、同谷,移家成都,营草堂于浣花溪,世称浣花草堂。后依节度使严武,武表为检校工部员外郎,故世称“杜工部”。代宗大历中,携家出蜀,客居耒阳,一夕病卒于湘江舟中。甫工诗歌,与李白齐名,并称李杜。后人又称其为诗圣,称其诗为“诗史”。名篇甚多,为世传诵。有《杜工部集》。►1459篇诗文

古诗韵典网提供《丹青引赠曹将军霸》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《丹青引赠曹将军霸》出自杜甫的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/2360.html