玉瓣凉丛拥翠烟,南薰池阁灿云仙。
芳林园里谁曾赏,薝卜坊中自可禅。
明艳倚娇攒六出,净香乘烈袅孤妍。
风霜成实秋原晚,付与华灯作样传。
芳林园里谁曾赏,薝卜坊中自可禅。
明艳倚娇攒六出,净香乘烈袅孤妍。
风霜成实秋原晚,付与华灯作样传。
董嗣杲,字明德(一作德明),号静传,杭州(治今浙江杭州)人。景定间榷茶九江富池,咸淳末为武康令。宋亡,入山为道士,改名思学,字无益。工诗,今存《西湖百咏》二卷、《庐山集》五卷、《英溪集》一卷。►676篇诗文
古诗韵典网提供《栀子花》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《栀子花》出自董嗣杲的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/238081.html
绝饮还知百脉清,病夫明日值阳生。
治装肯发迟疑口,要趁江寒水色平。
弱瓣坚须灿野光,成丛灼灼斗丹妆。
风葩净蕴商天艳,霞朵轻摇月夜凉。
沈透柔柯难受雨,冷零嫩叶不禁霜。
通明可使书窗透,肯拾秋萤聚作囊。
狂走断贻猿鹤笑,醉吟忽感岁时迁。
野桥流水湘湖路,欲撷莼丝饭午前。
西风吹净汀洲明,萧萧雨荻霜芦声。
江山幻出琉璃屏,谁歌谪傅琵琶行。
三更月满十二城,梦超弱水登蓬瀛。
九派水,九叠山,水水山山锦四环。
绿罴玄猿守朱关,雪鹤舞影石台乾。
瑶树琪花不可攀,花上结子千岁悭。
花子错落鱼鳞斑,践幽济胜清肺肝。
回首空睨双云鬟,萝香点渍衣袂寒。
不觉罡风吹倒还,琼跳璧溅鸣珊珊。
汀沙如雪水无声,舟倚蒹葭雁不惊。
霜气隔篷才数尺,斗杓插地已三更。
抛书枕畔怜儿子,看剑镫前慨友生。
尚有乘桴无限意,催人摇橹转江城。