沙头虎迹多,此是铜陵县。
乱山号枯松,长风舞寒霰。
饥凫宿荒畈,小雁带飞箭。
废刹撞破钟,催科走邮传。
娼家编棘门,村饰无钗钏。
日纳抱酒钱,夜陪县官宴。
有身怅此生,又复堕贫贱。
荒谯更点差,信步空阶遍。
未昏行人绝,月色荡江面。
啜尽茶叶苦,不与愁魔战。
托兴入短歌,聊以记吾见。
董嗣杲,字明德(一作德明),号静传,杭州(治今浙江杭州)人。景定间榷茶九江富池,咸淳末为武康令。宋亡,入山为道士,改名思学,字无益。工诗,今存《西湖百咏》二卷、《庐山集》五卷、《英溪集》一卷。►676篇诗文
古诗韵典网提供《阻风系舟》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《阻风系舟》出自董嗣杲的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/238249.html
函开函闭管年丰,白傅能方夏禹功。
湖石记埋泥藓里,斗门字蚀水花中。
犁平阡陌犹春雨,船载笙歌自晚风。
遍倚暮阑怀古往,月明无奈瀑声空。
晚步初月高,忘却子城闭。
客楼枕新荷,几夜香袭袂。
羸骸奔走倦,不拟尚凝滞。
白面佳少年,塞途莫胜计。
低颜谢许可,不甘暗拭涕。
穷迫傍人篱,傍篱畏奴隶。
风采就衰惫,心孔转昏翳。
见舟思江湖,怀隐睨松桂。
故人立霄汉,敢诧平生契。
兹时进退难,假宿义斋第。
官桥醉尉多,大惧获重戾。
徘徊益羁愁,愈痛乏边际。
谗毁那能免,失拥文侯彗。
身如被酒酣,心类垂旒缀。
嗟嗟文不绩,有学谩经济。
逆行且倒施,犹幸舌未敝。
月西黯蓬莱,城乌声更厉。
借榻逢可人,度夜等匏系。
履险复自笑,汨没信此世。
愿逢阳明仙,餐霞度千岁。
单起浯溪寺,禅栖主簿峰。
收诗入顽石,礼塔趁昏钟。
好古心何癖,观空语更慵。
觉翁才觉处,明月出孤松。
汎然归息苦冬阴,小泊烟塍却旧寻。
荷叶久空晴浦近,麦芒还吐晚村深。
鲙鲈雨压还吴兴,寄雁云迷客楚心。
便可放怀天地外,揽将奇思援孤琴。
红白花开委暮尘,野粮能疗野居贫。
长腰可抵丰年米,苍玉难资食肉人。
石钵柳槌研乳细,春苗秋实荐香新。
马前见此羁怀恶,强饭应钟万里身。