夏云峰 伤春

仲殊〔宋朝〕

天阔云高,溪横水远。
晚日寒生轻晕。
闲阶静、杨花渐少,朱门掩、莺声犹嫩。
悔匆匆、过却清明,旋占得馀芳,已成幽恨。
都几日阴沈,连宵慵困。
起来韶华都尽。

怨入双眉闲斗损。
乍品得情怀,看承全近。
深深态、无非自许。
厌厌意、终羞人问。
争知道、梦里蓬莱,待忘了馀香,时传音信。
纵留得莺花,东风不住,也则眼前愁闷。

拼音解读

tiān kuò yún gāo ,xī héng shuǐ yuǎn 。
wǎn rì hán shēng qīng yūn 。
xián jiē jìng 、yáng huā jiàn shǎo ,zhū mén yǎn 、yīng shēng yóu nèn 。
huǐ cōng cōng 、guò què qīng míng ,xuán zhàn dé yú fāng ,yǐ chéng yōu hèn 。
dōu jǐ rì yīn shěn ,lián xiāo yōng kùn 。
qǐ lái sháo huá dōu jìn 。

yuàn rù shuāng méi xián dòu sǔn 。
zhà pǐn dé qíng huái ,kàn chéng quán jìn 。
shēn shēn tài 、wú fēi zì xǔ 。
yàn yàn yì 、zhōng xiū rén wèn 。
zhēng zhī dào 、mèng lǐ péng lái ,dài wàng le yú xiāng ,shí chuán yīn xìn 。
zòng liú dé yīng huā ,dōng fēng bú zhù ,yě zé yǎn qián chóu mèn 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《夏云峰 伤春》作者:仲殊

仲殊

仲殊,宋僧。安州人。俗姓张,名挥,字师利。常游姑苏,能文善诗。初为士人,其妻以药毒之,遂弃家为僧。住苏州承天寺、杭州宝月寺。时食蜜解毒,自云嗜蜜,人称蜜殊。与苏轼友善。后自缢于枇杷树下。有《宝月集》。►95篇诗文

古诗韵典网提供《夏云峰 伤春》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《夏云峰 伤春》出自仲殊的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/238411.html