春感

陆游〔宋朝〕

少时狂走西复东,银鞍骏马驰如风。
眼看春去不复惜,只道岁月来无穷。
初游汉中亦未觉,一饮尚可倾千钟。
叉鱼狼藉漾水浊,猎虎蹴蹋南山空。
射堋命中万人看,毬门对植双旗红。
华堂却来弄笔砚,新诗醉草誇坐中。
剑关南山才几日,壮气摧缩成衰翁。
雪霜萧飒已满鬓,蛟龙郁屈空蟠胸。
邻园杏花忽烂漫,推枕彊起随游蜂。
绕看百匝几叹息,吹红洗绿行匆匆。
莫年逢春尚有几,常恐春去寻无踪。
青钱三百幸可办,且判烂醉酤郫筒。

拼音解读

shǎo shí kuáng zǒu xī fù dōng ,yín ān jun4 mǎ chí rú fēng 。
yǎn kàn chūn qù bú fù xī ,zhī dào suì yuè lái wú qióng 。
chū yóu hàn zhōng yì wèi jiào ,yī yǐn shàng kě qīng qiān zhōng 。
chā yú láng jiè yàng shuǐ zhuó ,liè hǔ cù tà nán shān kōng 。
shè péng mìng zhōng wàn rén kàn ,qiú mén duì zhí shuāng qí hóng 。
huá táng què lái nòng bǐ yàn ,xīn shī zuì cǎo kuā zuò zhōng 。
jiàn guān nán shān cái jǐ rì ,zhuàng qì cuī suō chéng shuāi wēng 。
xuě shuāng xiāo sà yǐ mǎn bìn ,jiāo lóng yù qū kōng pán xiōng 。
lín yuán xìng huā hū làn màn ,tuī zhěn jiāng qǐ suí yóu fēng 。
rào kàn bǎi zā jǐ tàn xī ,chuī hóng xǐ lǜ háng cōng cōng 。
mò nián féng chūn shàng yǒu jǐ ,cháng kǒng chūn qù xún wú zōng 。
qīng qián sān bǎi xìng kě bàn ,qiě pàn làn zuì gū pí tǒng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《春感》作者:陆游

陆游

陆游(1125—1210) 南宋诗人。字务观,号放翁。越州山阴(今浙江绍兴)人。少有文名。高宗绍兴二十四年应礼部试,名列前茅。因论恢复,遭秦桧黜落。孝宗即位,任枢密院编修官,赐进士出身。乾道六年,起为夔州通判。后入四川宣抚使幕,复任四川制置使司参议官。淳熙七年,提举江西常平茶盐公事,以发粟赈灾,被劾罢。十六年,任礼部郎中,劾罢,闲居十余年。宁宗嘉泰二年,召修孝宗、光宗实录。以宝谟阁待制致仕。工诗、词、散文,亦长于史学。其诗多沉郁顿挫,感激豪宕之作,与尤袤、杨万里、范成大并称为南渡后四大家。有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。►9350篇诗文

古诗韵典网提供《春感》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《春感》出自陆游的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/23848.html