江行杂书

戴表元〔宋朝〕

荒城日暮秋江长,䆉稏野熟秋风香。
青天茫茫不知处,扁舟卧入菰蒲乡。
波深浪静鱼鸭乐,遥林堕影同飞扬。
平生见画无此本,便欲默写悬高堂。
须臾雷雨涨深墨,渔户悉闭收牛羊。
篙人软语似怜我,拗蓬盖头编蒿床。
此时残怒尚什七,潇洒幸为清蚊虻。
无人静觉物性出,蚯蚓草虫歌晚凉。
铜山乳窦青最远,羞缩不似来时妆。
但馀田鸟如匹练,双双飞点暗烟黄。
山川一日几变态,人事百年安可常。
停舟起问鱼酒户,此地几年成战场。
虹梁羽化新起废,白骨无数埋前冈。
惆怅令人百忧起,饮客正酣歌发狂。
坐中悲乐谁竟是,归来玉兔摇沧浪。

拼音解读

huāng chéng rì mù qiū jiāng zhǎng ,䆉yà yě shú qiū fēng xiāng 。
qīng tiān máng máng bú zhī chù ,biǎn zhōu wò rù gū pú xiāng 。
bō shēn làng jìng yú yā lè ,yáo lín duò yǐng tóng fēi yáng 。
píng shēng jiàn huà wú cǐ běn ,biàn yù mò xiě xuán gāo táng 。
xū yú léi yǔ zhǎng shēn mò ,yú hù xī bì shōu niú yáng 。
gāo rén ruǎn yǔ sì lián wǒ ,niù péng gài tóu biān hāo chuáng 。
cǐ shí cán nù shàng shí qī ,xiāo sǎ xìng wéi qīng wén méng 。
wú rén jìng jiào wù xìng chū ,qiū yǐn cǎo chóng gē wǎn liáng 。
tóng shān rǔ dòu qīng zuì yuǎn ,xiū suō bú sì lái shí zhuāng 。
dàn yú tián niǎo rú pǐ liàn ,shuāng shuāng fēi diǎn àn yān huáng 。
shān chuān yī rì jǐ biàn tài ,rén shì bǎi nián ān kě cháng 。
tíng zhōu qǐ wèn yú jiǔ hù ,cǐ dì jǐ nián chéng zhàn chǎng 。
hóng liáng yǔ huà xīn qǐ fèi ,bái gǔ wú shù mái qián gāng 。
chóu chàng lìng rén bǎi yōu qǐ ,yǐn kè zhèng hān gē fā kuáng 。
zuò zhōng bēi lè shuí jìng shì ,guī lái yù tù yáo cāng làng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《江行杂书》作者:戴表元

戴表元

戴表元(1244—1310),字帅初,又字曾伯,号剡源先生,又称质野翁、充安老人,奉化(今属浙江)人。度宗咸淳五年(一二六九)入太学,七年第进士,授建康府教授。恭帝德祐元年(一二七五),迁临安府教授,不就。元兵陷浙,避乱他郡,兵定返鄞,以授徒、卖文自给。元成宗大德八年(一三○四),以荐为信州教授,秩满改婺州,以疾辞。武宗至大三年卒,年六十七。所著有《剡源集》行世。宋季文章气萎薾而辞骫骳,帅初慨然以振起斯文为己任。时四明王应麟、天台舒岳祥并以文名海内,帅初从而受业焉。故其学博而肆,其文清深雅洁,化陈腐为神奇,蓄而始发。间事摹画,而隅角不露,尤自秘重,不妄许与。至元大德间,东南之士,以文章大家名重一时者,帅初而已。►482篇诗文

古诗韵典网提供《江行杂书》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《江行杂书》出自戴表元的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/245947.html