扇薄星流,盘明露滴,零落秋原飞燐。
练裳暗近。
记穿柳生凉,度荷分暝。
误我残编,翠囊空叹梦无准。
楼阴时过数点,倚栏人未睡,曾赋幽恨。
汉苑飘苔,秦陵坠叶,千古凄凉不尽。
何人为省。
但隔水馀晖,傍林残影。
已觉萧疏,更堪秋夜永。
王沂孙,字圣与,一字咏道,号碧山,又号中仙、玉笥山人,会稽(今浙江绍兴)人。与周密、唐珏诸公唱和。元至元中尝为庆元路学正(《延祐四明志》卷二)。以词著,有《花外集》,又名《碧山乐府》。►70篇诗文
古诗韵典网提供《齐天乐 其一 萤》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《齐天乐 其一 萤》出自王沂孙的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/250772.html
脱落黄祊帖,按辞大令书。
稍作兰亭面,七美谅非虚。
或讶缺勿毁,或疑集悲夫。
考真固云癖,订伪亦以愚。
第观竁中藏,清玩唯研壶。
晋人擅风流,宜与后世殊。
所惜尚言数,卜年八百馀。
贞石久且泐,双松当几枯。
片磗曷未化,逮兹厄耕锄。
方其内幽镌,要以托荒墟。
孰知坐此故,反能误意如。
传世岂所幸,况遭孽韩污。
辨端更为累,但资文字娱。
陶土或若此,何为殉玉鱼。
玉帘寒、翠痕微断,浮空清影零碎。
碧芽也抱春洲怨,双卷小缄芳字。
还又似。
系罗带相思,几点青钿缀。
吴中旧事。
怅酪乳争奇,鲈鱼谩好,谁与共秋醉。
江湖兴,昨夜西风又起。
年年轻误归计。
如今不怕归无准,却怕故人千里。
何况是。
正落日垂虹,怎赋登临意。
沧浪梦里。
纵一舸重游,孤怀暗老,馀恨渺烟水。
琼妃卧月。
任素裳瘦损,罗带重结。
石径春寒,碧藓参差,相思曾步芳屧。
离魂分破东风恨,又梦入、水孤云阔。
算如今、也厌娉婷,带了一痕残雪。
犹记冰奁半掩,冷枝画未就,归棹轻折。
几度黄昏,忽到窗前,重想故人初别。
苍虬欲捲涟漪去,慢蜕却、连环香骨。
早又是,翠荫蒙茸,不似一枝清绝。
十洲三岛曾行处,离情几番悽惋。
坠叶重题,枯条旧折,萧飒那逢秋半。
登临顿懒。
更葵箑难留,苧衣将换。
试语孤怀,岂无人与共幽怨。
迟迟终是也别,算何如趁取,凉生江满。
挂月催程,收风借泊,休忆征帆已远。
山阴路畔。
纵鸣壁犹蛩,过楼初雁。
政恐黄花,笑人归较晚。
扫西风门径,黄叶凋零,白云萧散。
柳换枯阴,赋归来何晚。
爽气霏霏,翠蛾眉妩,聊慰登临眼。
故国如尘,故人如梦,登高还懒。
数点寒英,为谁零落,楚魄难招,暮寒堪揽。
步屧荒篱,谁念幽芳远。
一室秋灯,一庭秋雨,更一声秋雁。
试引芳樽,不知消得,几多依黯。