西邻窈窕,独怜入户飞红。
前度绿阴载酒,枝头色比似裙同。
何须拟,蜡珠作蒂,缃彩成丛。
谁在旧家殿阁,自太真仙去,扫地春空。
朱幡护取,如今应误花工。
颠倒绛英满径,想无车马到山中。
西风后,尚馀数点,还胜春浓。
王沂孙,字圣与,一字咏道,号碧山,又号中仙、玉笥山人,会稽(今浙江绍兴)人。与周密、唐珏诸公唱和。元至元中尝为庆元路学正(《延祐四明志》卷二)。以词著,有《花外集》,又名《碧山乐府》。►70篇诗文
古诗韵典网提供《庆清朝 榴花》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《庆清朝 榴花》出自王沂孙的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/250774.html
孤峤蟠烟,层涛蜕月,骊宫夜采铅水。
讯远槎风,梦深薇露,化作断魂心字。
红瓷候火,还乍识、冰环玉指。
一缕萦帘翠影,依稀海云天气。
几回殢娇半醉,剪春灯、夜寒花碎。
更好故溪飞雪,小窗深闭。
荀令如今顿老,总忘却、樽前旧风味。
谩惜馀熏,空篝素被。
冷烟残水山阴道,家家拥门黄叶。
故里鱼肥,初寒雁落,孤艇将归时节。
江南恨切。
问还与何人,共歌新阕。
换尽秋芳,想渠西子更愁绝。
当时无限旧事,叹繁华似梦,如今休说。
短褐临流,幽怀倚石,山色重逢都别。
江云冻结。
算只有梅花,尚堪攀折。
寄取相思,一枝和夜雪。
十洲三岛曾行处,离情几番悽惋。
坠叶重题,枯条旧折,萧飒那逢秋半。
登临顿懒。
更葵箑难留,苧衣将换。
试语孤怀,岂无人与共幽怨。
迟迟终是也别,算何如趁取,凉生江满。
挂月催程,收风借泊,休忆征帆已远。
山阴路畔。
纵鸣壁犹蛩,过楼初雁。
政恐黄花,笑人归较晚。
淡妆不扫蛾眉,为谁伫立羞明镜。
真妃解语,西施净洗,娉婷顾影。
薄露初匀,纤尘不染,移根玉井。
想飘然一叶,飕飕短发,中流卧、浮烟艇。
可惜瑶台路迥。
抱凄凉、月中难认。
相逢还是,冰壶浴罢,牙床酒醒。
步袜空留,羽衣微褪,粉残香冷。
望海山依约,时时梦想,素波千顷。
渐新痕悬柳,澹彩穿花,依约破初暝。
便有团圆意,深深拜,相逢谁在香径。
画眉未稳,料素娥、犹带离恨。
最堪爱、一曲银钩小,宝帘挂秋冷。
千古盈亏休问。
叹慢磨玉斧,难补金镜。
太液池犹在,凄凉处、何人重赋清景。
故山夜永。
试待他、窥户端正。
看云外山河,还老尽、桂花影。