顿惊倦旅。
背青灯吊影,起吟愁赋。
断续无凭,试立荒庭听取。
在何许。
但落叶满阶,惟有高树。
迢递归梦阻。
正老耳难禁,病怀凄楚。
故山院宇。
想边鸿孤唳,砌蛩私语。
数点相和,更著芭蕉细雨。
避无处。
这闲愁、夜深尤苦。
王沂孙,字圣与,一字咏道,号碧山,又号中仙、玉笥山人,会稽(今浙江绍兴)人。与周密、唐珏诸公唱和。元至元中尝为庆元路学正(《延祐四明志》卷二)。以词著,有《花外集》,又名《碧山乐府》。►70篇诗文
古诗韵典网提供《扫花游 其一 秋声》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《扫花游 其一 秋声》出自王沂孙的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/250779.html
雨叶吟蝉,露草流萤,岁华将晚。
对静夜无眠,稀星散、时度绛河清浅。
甚处画角凄凉,引轻寒催燕。
西楼外,斜月未沈,风急雁行吹断。
此际怎消遣。
要相见、除非待梦见。
盈盈洞房泪眼,看人似、冷落过秋纨扇。
痛惜小院桐阴,空啼鸦零乱。
厌厌地,终日为伊,香愁粉怨。
露掌秋深,花签漏永,那堪此夕新晴。
正纤尘飞尽,万籁无声。
金镜开奁弄影,玉壶盛水侵棱。
纵帘斜树隔,烛暗花残,不碍虚明。
美人凝恨歌黛,念经年间阻,只恐云生。
早是宫鞋鸳小,翠鬓蝉轻。
蟾润妆梅夜发,桂熏仙骨香清。
看姮蛾此际,多情又似无情。
白石飞仙,紫霞凄调。
断歌人听知音少。
几番幽梦欲回时,旧家池馆生青草。
风月交游,山川怀抱。
凭谁说与春知道。
空留离恨满江南,相思一夜苹花老。
十洲三岛曾行处,离情几番悽惋。
坠叶重题,枯条旧折,萧飒那逢秋半。
登临顿懒。
更葵箑难留,苧衣将换。
试语孤怀,岂无人与共幽怨。
迟迟终是也别,算何如趁取,凉生江满。
挂月催程,收风借泊,休忆征帆已远。
山阴路畔。
纵鸣壁犹蛩,过楼初雁。
政恐黄花,笑人归较晚。
褪粉轻盈琼靥,护香重叠冰绡。
数枝谁带玉痕描。
夜夜东风不扫。
溪上横斜影淡,梦中落莫魂销。
峭寒未肯放春娇。
素被独眠清晓。