浅拂朱铅,春风二月梢头。
相逢靓妆俊语,有旧家、京洛风流。
断肠句,试重拈䌽笔,与赋闲愁。
犹记凌波去后,问明珰罗袜,却为谁留。
枉梦相思,几回南浦行舟。
莫辞玉尊起舞,怕重来、燕子空楼。
漫惆怅,抱琵琶、闲过此秋。
王沂孙,字圣与,一字咏道,号碧山,又号中仙、玉笥山人,会稽(今浙江绍兴)人。与周密、唐珏诸公唱和。元至元中尝为庆元路学正(《延祐四明志》卷二)。以词著,有《花外集》,又名《碧山乐府》。►70篇诗文
古诗韵典网提供《声声慢 其三》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《声声慢 其三》出自王沂孙的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/250789.html
白石飞仙,紫霞凄调。
断歌人听知音少。
几番幽梦欲回时,旧家池馆生青草。
风月交游,山川怀抱。
凭谁说与春知道。
空留离恨满江南,相思一夜苹花老。
剪丹云。
怕江皋路冷,千叠护清芬。
弹泪绡单,凝妆枕重,惊认消瘦冰魂。
为谁趁、东风换色,任绛雪、飞满绿罗裙。
吴苑双身,蜀城高髻,忽到柴门。
欲寄故人千里,恨燕支太薄,寂寞春痕。
玉管难留,金尊易泣,几度残醉纷纷。
漫重记、罗浮梦觉,步芳影、如宿杏花村。
一树珊瑚澹月,独照黄昏。
扫芳林。
几番风雨,匆匆老尽春禽。
渐薄润侵衣不断,嫩凉随扇初生。
晚窗自吟。
沉沉。
幽径芳寻。
晻霭苔香帘净,萧疏竹影庭深。
谩淡却蛾眉,晨妆慵扫,宝钗虫散,绣屏鸾破,当时暗水和云泛酒,空山留月听琴。
料如今。
门前数重翠阴。
柳外碧连天,漾翠纹渐平,低蘸云影。
应是雪初消,巴山路、蛾眉乍窥清镜。
绿痕无际,几番飘荡江南恨。
弄波素袜知甚处,空把落红流尽。
何时橘里莼乡,泛一舸翩翩,东风归兴。
孤梦绕沧浪,蘋花岸、漠漠雨昏烟暝。
连筒接缕,故溪深掩柴门静。
只愁双燕衔芳去,拂破蓝光千顷。
一襟馀恨宫魂断,年年翠阴庭树。
乍咽凉柯,还移暗叶,重把离愁深诉。
西窗过雨。
怪瑶佩流空,玉筝调柱。
镜暗妆残,为谁娇鬓尚如许。
铜仙铅泪似洗,叹移盘去远,难贮零露。
病翼惊秋,枯形阅世,消得斜阳几度。
馀音更苦。
甚独抱清商,顿成凄楚。
谩想薰风,柳丝千万缕。