东风似水,尚掩沉香双户。
恁莓阶、雪痕乍铺,那回已趁飞梅去。
奈柳边占得,一庭新暝,又还留住。
前度。
西园路。
记半袖争持,斗娇眉妩。
琼肌暗怯,醉立千红深处。
问如今、山馆水村,共谁翠幄熏蕙炷。
最难禁、向晚凄凉,化作梨花雨。
王沂孙,字圣与,一字咏道,号碧山,又号中仙、玉笥山人,会稽(今浙江绍兴)人。与周密、唐珏诸公唱和。元至元中尝为庆元路学正(《延祐四明志》卷二)。以词著,有《花外集》,又名《碧山乐府》。►70篇诗文
古诗韵典网提供《锁窗寒/琐寒窗 其三》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《锁窗寒/琐寒窗 其三》出自王沂孙的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/250796.html
阴积龙荒,寒度雁门,西北高楼独倚。
怅短景无多,乱山如此。
欲唤飞琼起舞,怕搅碎、纷纷银河水。
冻云一片,藏花护玉,未教轻坠。
清致。
悄无似。
有照水一枝,已搀春意。
误几度凭栏,莫愁凝睇。
应是梨花梦好,未肯放、东风来人世。
待翠管、吹破苍茫,看取玉壶天地。
剪丹云。
怕江皋路冷,千叠护清芬。
弹泪绡单,凝妆枕重,惊认消瘦冰魂。
为谁趁、东风换色,任绛雪、飞满绿罗裙。
吴苑双身,蜀城高髻,忽到柴门。
欲寄故人千里,恨燕支太薄,寂寞春痕。
玉管难留,金尊易泣,几度残醉纷纷。
漫重记、罗浮梦觉,步芳影、如宿杏花村。
一树珊瑚澹月,独照黄昏。
小窗银烛。
轻鬟半拥钗横玉。
数声春调清真曲。
拂拂朱帘,残影乱红扑。
垂杨学画蛾眉绿。
年年芳草迷金谷。
如今休把佳期卜。
一掬春情,斜月杏花屋。
捲帘翠湿,过几阵残寒,几番风雨。
问春住否。
但匆匆暗里,换将花去。
乱碧迷人,总是江南旧树。
谩凝伫。
念昔日采香,人更何许。
芳径携酒处。
又荫得青青,嫩苔无数。
故林晚步。
想参差渐满,野塘山路。
倦枕闲床,正好微曛院宇。
送凄楚。
怕凉声、又催秋暮。
思飘飘。
拥仙姝独步,明月照苍翘。
花候犹迟,庭阴不扫,门掩山意萧条。
抱芳恨、佳人分薄,似未许、芳魄化春娇。
雨涩风悭,雾轻波细,湘梦迢迢。
谁伴碧尊雕俎,唤琼肌皎皎,绿鬓萧萧。
青凤啼空,玉龙舞夜,遥睇河汉光摇。
未须赋、疏香淡影,且同倚、枯藓听吹箫。
听久馀音欲绝,寒透鲛绡。