书痴守寒窗,一见嗟无期。
归从软红尘,乃识苍虬姿。
青青十亩荫,凛凛千年枝。
山灵日守护,斧斤谁侵欺。
孤根久盘踞,珍干分逶迤。
飘萧爽气生,蓊蔚祥云低。
九龙出同穴,宛转犹相持。
高标足古意,贞操长遐栖。
岂无金芝秀,琐琐誇一时。
岂无豫章灵,屑屑关兴衰。
何如此嘉树,毁誉无欣悲。
传闻禹所植,往事谁能稽。
安得子墨卿,写作无声诗。
廖行之(1137—1189),字天民,号省斋,衡阳(今属湖南)人。孝宗淳熙十一年(一一八四)进士,调岳州巴陵尉。未数月,以母老归养。告满,注授潭州宁乡主簿,未赴而卒,时淳熙十六年,年五十三。有《省斋集》、《省斋诗余》。►449篇诗文
古诗韵典网提供《自中都归题胜业寺古柏》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《自中都归题胜业寺古柏》出自廖行之的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/251385.html
斗杓酒携井络墟,月蓂四荚随盈除。
絪缊和气掬宇宙,葱郁瑞霭充门闾。
门闾自是相家旧,许国勋阀今渠渠。
公侯骨相奇表在,佛祖心谛群疑袪。
长材不惮剸烦剧,入赞枢庭还题舆。
声猷业履蔼中外,使节荣畀东南如。
三湘来领阜通计,九郡咸企澄清车。
民言此地公蘧庐,当馈注想宁应徐。
姓名行启金瓯书,公府入即潭潭居。
方壶蓬岛有寿域,安用九转刀圭馀。
老懒渠能更倔强,邻墙可恋瓮头香。
卷舒自我聊全璧,非笑从人亦大方。
日永游丝随望远,春深乳燕趁晴忙。
閒来不入邯郸梦,未厌区区白首郎。
玉宇□蓬户。
渺凉声、箾椮梧井,乱零枫浦。
得得西山朝来爽,碧瘦千崖万树。
清兴在、烟霞深处。
拄笏风流今谁是,但闻鸡、夜半犹狂舞。
试举看,渠多许。
青云万里君夷路。
肯区区、辀张兔穴,沈迷金坞。
流水高山真难料,休把朱弦浪抚。
任展转、翻云覆雨。
且对佳时随意乐,更从今、莫问惊人句。
算万事,总天赋。
不用籯金累世资,名家人物照清时。
碧梧翠竹今何羡,森立庭前丹桂枝。
江头秀木碧参空,喜见新晴到眼中。
秩秩北林筵有序,潭潭东阁礼尤崇。
广平元老今贤杰,江左夷吾正祖风。
况复赣君崇教养,清阴到处绿成丛。