张元干〔宋朝〕
谁向晴窗伴素馨。
兰芽初秀发,紫檀心。
国香幽艳最情深。
歌白雪,祗少一张琴。
新月冷光侵。
醉时花近眼,莫频斟。
薛涛笺上楚妃吟。
空凝睇,归去梦中寻。
兰芽初秀发,紫檀心。
国香幽艳最情深。
歌白雪,祗少一张琴。
新月冷光侵。
醉时花近眼,莫频斟。
薛涛笺上楚妃吟。
空凝睇,归去梦中寻。
古诗韵典网提供《小重山》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《小重山》出自张元干的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/251598.html
开残桃李春方到。谁送东风早。
支藜幽径踏馀花。却对绿阴青子、问年华。
迢迢云水横清浅。不遣愁眉展。
数竿修竹自横斜。犹有小窗朱户、似侬家。
最乐贤王子,今岁好中秋。
夜深珠履,举杯相属尽名流。
宿雨乍开银汉,洗出玉蟾秋色,人在广寒游。
浩荡山河影,偏照岳阳楼。
露华浓,君恩重,判扶头。
霓旌星节,已随丝管下皇州。
满座烛光花艳,笑罥乌巾同醉,谁问负薪裘。
月转檐牙晓,高枕更无忧。
飞观插雕梁。
凭虚起、缥缈五云乡。
对山滴翠岚,两眉浓黛,水分双派,满眼波光。
曲栏干外,汀烟轻冉冉,莎草细茫茫。
无数钓舟,最宜烟雨,有如图画,浑似潇湘。
使君行乐处,秦筝弄哀怨,云鬓分行。
心醉一缸春色,满座疑香。
有天涯倦客,尊前回首,听彻伊川,恼损柔肠。
不似碧潭双剑,犹解相将。
浮家泛宅。
旧游记霅溪踪迹。
此生已是天涯隔。
投老谁知,还作三吴客。
故人怪我疏髯黑。
醉来犹似丁年日。
光阴未肯成虚掷。
蜀魄声中,著处有春色。
鸳鸯渚。春涨一江花雨。
别岸数声初过橹。晚风生碧树。
艇子相呼相语。载取暮愁归去。
寒食烟村芳草路。愁来无着处。