张元干〔宋朝〕
华烛炯离觞,山吐四更寒月。
公子唾花枝玉,尽一时豪杰。
三冬兰若读书灯,想见太清绝。
纸帐地炉香暖,傲一窗风月。
公子唾花枝玉,尽一时豪杰。
三冬兰若读书灯,想见太清绝。
纸帐地炉香暖,傲一窗风月。
古诗韵典网提供《好事近》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《好事近》出自张元干的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/251645.html
桂魄分馀晕,檀香破紫心。
高鬟松绾鬓云侵。
又被兰膏香染、色沈沈。
指印纤纤粉,钗横隐隐金。
更阑云雨凤帷深。
长是枕前不见、殢人寻。
山暗秋云,暝鸦接翅啼榕树。
故人何处。
一夜溪亭雨。
梦入新凉,只道消残暑。
还知否。
燕将雏去。
又是流年度。
蟠桃三熟,正清霜吹冷,爱日烘香。
小试芳菲,时候无限风光。
洛滨老人星见,喜少室、云物开祥。
丹青万汇,熊兆昆台,凤举朝阳。
向元枢曾辅岩廊。
记名著金瓯,位入中堂。
梦熟钧天,屡惊颠倒衣裳。
黄发更宜补衮,归去定、军国平章。
管弦珠翠,兰玉簪缨,岁岁称觞。
榕叶桄榔驿枕溪。
海风吹断瘴云低。
薄寒初觉到征衣。
岁晚可堪归梦远,愁深偏恨得书稀。
荒庭日脚又垂西。
嵩洛云烟,间生真相耆英裔。
要知鲐背。
难老中和气。
报道玉堂,已草调元制。
华夷喜。
绣裳貂珥。
便向东山起。