张元干〔宋朝〕
华堂清暑榕阴重,梦里江寒。
火齐星繁。
兴在冰壶玉井阑。
风枝露叶谁新采,欲饱防悭。
遗恨空槃。
留取香红满地看。
火齐星繁。
兴在冰壶玉井阑。
风枝露叶谁新采,欲饱防悭。
遗恨空槃。
留取香红满地看。
古诗韵典网提供《采桑子 奉和秦楚材史君荔枝词》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《采桑子 奉和秦楚材史君荔枝词》出自张元干的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/251646.html
三十年来,云游行化,草鞋踏破尘沙。
遍参尊宿,曾记到京华。
衲子如麻似粟,谁会笑、瞿老拈花。
经离乱,青山尽处,海角又天涯。
今宵,闲打睡,明朝粥饭,随分僧家。
把木佛烧却,除是丹霞。
撞著门徒施主,蓦然个、喜舍由他。
庐陵米,还知价例,毫发更无差。
秋风万里,湛银潢清影,冰轮寒色。
八月灵槎乘兴去,织女机边为客。
山拥鸡林,江澄鸭绿,四顾沧溟窄。
醉来横吹,数声悲愤谁测。
飘荡贝阙珠宫,群龙惊睡起,冯夷波激。
云气苍茫吟啸处,鼍吼鲸奔天黑。
回首当时,蓬莱方丈,好个归消息。
而今图画,谩教千古传得。
客亭小会。可惜无欢容易醉。
归去更阑。细雨鸣窗一夜寒。
昏然独坐。举世疏狂谁似我。
强拨炉烟。也道今宵是上元。
八年不见荔枝红。
肠断故园东。
风枝露叶谁新采,怅望冷香浓。
冰透骨,玉开容。
想筠笼。
今宵归梦,满颊天浆,更御泠风。
春晓轻雷,采蘋洲上清明雨。
乱云遮树。
暗澹江村路。
今夜归舟,绿润红香处。
遥山暮。
画楼何许。
唤取潮回去。