花房渐密时,弄杏笺初会,歌里殷勤。
沈沈夜久西窗,屡隔兰灯幔影昏。
自䌽鸾、飞入芳巢,绣屏罗荐粉光新。
十年未始轻分。
念此飞花,可怜柔脆销春。
空馀双泪眼,到旧家时郎谩染愁巾。
袖止说道凌虚,一夜相思玉样人。
但起来、梅发窗前,哽咽疑是君。
史达祖,宋开封人,字邦卿,号梅溪。宁宗庆元中,韩侂胄执政,为韩堂吏,掌文书,凡奉行文字、拟帖撰旨,俱出其手。尝陪使臣李壁至金。韩败,被劾,遭黥刑,贬死。工词,多抒写闲情逸致,重形式,追求细腻工巧,与姜夔齐名。有《梅溪词》。►114篇诗文
古诗韵典网提供《忆瑶姬 骑省之悼也》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《忆瑶姬 骑省之悼也》出自史达祖的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/257105.html
烟光摇缥瓦。
望晴檐多风,柳花如洒。
锦瑟横床,想泪痕尘影,凤弦常下。
倦出犀帷,频梦见、王孙骄马。
讳道相思,偷理绡裙,自惊腰衩。
惆怅南楼遥夜。
记翠箔张灯,枕肩歌罢。
又入铜驼,遍旧家门巷,首询声价。
可惜东风,将恨与、闲花俱谢。
记取崔徽模样,归来暗写。
两袖梅风,谢桥边、岸痕犹带阴雪。
过了匆匆灯市,草根青发。
燕子春愁未醒,误几处、芳音辽绝。
烟溪上、采绿人归,定应愁沁花骨。
非干厚情易歇。
奈燕台句老,难道离别。
小径吹衣,曾记故里风物。
多少惊心旧事,第一是、侵阶罗袜。
如今但、柳发晞春,夜来和露梳月。
龙香吹袖白藤鞭。
帽檐冲柳烟。
一春几度画桥边。
东风听管弦。
花活计,酒因缘。
从人嘲少年。
真须吟就绿杨篇。
湾头寄小怜。
一片秋香世界,几层凉雨阑干。
青天不惜烂银盘。
借与先生为劝。
酒唤诗来酒外,人言身在人间。
如何得似碧云闲。
且共嫦娥相伴。
秀肌丰靥,韵多香足,绿匀红注。
剪取东风入金盘,断不买、临邛赋。
宫锦机中春富裕。
劝玉环休妒。
等得明朝酒消时,是闲澹、雍容处。