懒取冠儿,只偏带、一枝翠柏。
记刺指、封书罗带,尚馀残血。
愁入柳眉云黛蹙,汗凝桃脸胭脂湿。
把玉纤、掩定古词名,猜谁识。
瓶已坠,宁无阙。
盟已负,难成匹。
念当年亭院,画楼东北。
烛影烧残蝴蝶梦,縠纹皱起鸳鸯翼。
叹如今、憔悴忆前欢,重门隔。
记刺指、封书罗带,尚馀残血。
愁入柳眉云黛蹙,汗凝桃脸胭脂湿。
把玉纤、掩定古词名,猜谁识。
瓶已坠,宁无阙。
盟已负,难成匹。
念当年亭院,画楼东北。
烛影烧残蝴蝶梦,縠纹皱起鸳鸯翼。
叹如今、憔悴忆前欢,重门隔。
华岳(?~1221),字子西,号翠微,贵池(今属安徽)人。宁宗开禧元年(1205)韩侂胄当国,岳以武学生上书请诛韩侂胄、苏师旦等,下大理狱,监管建宁。侂胄诛,放还。嘉定十年(1217)复入学登第,为殿前司官属。十四年,谋去丞相史弥远,下临安狱,杖死。著有《翠微南征录》、《翠微北征录》。►397篇诗文
古诗韵典网提供《满江红》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《满江红》出自华岳的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/258308.html
勿忧李广不封侯,广不封侯未足忧。
汉鼎不烹曹操肉,吴钩空断伍员头。
鸿门自昔推屠狗,虎帐于今愧沐猴。
千万南阳遇徐庶,为言豪杰尚缧囚。
残月照愁人病酒,好风吹梦客思家。
欲知亡国恨多少,红尽乱山无限花。
衰兰枯荷了秋色,几向寒梢问消息。
溪桥交马断肠时,翠袖佳人日暮归。
玉面亭亭汉宫样,一见风流慰心赏。
寒标孤绝太无情,谁为移春上玉京。
月华凄切霜华白,夜半飘香度帘额。
寄声横笛且休吹,愁杀江南未归客。
瘦筇支我上高寒,风露凄清酒力悭。
千里人邀千里月,一重楼见一重山。
筵前飞雪喷焦遂,槛外行云遏小蛮。
便好翻身驾黄鹄,直将情枉扣天关。
红日转檐花,飞鸣一声鹊。
鹊翅未离檐,有客拽铃索。
呼童急启户,问客意何若。
客闻笑而言,法曹参计钥。
因知鹊之鸣,报我良不恶。
知我门下人,一楗聊相托。
如公材器大,末掾岂能缚。
咫尺蓬莱宫,左右芙蓉幕。
直入凤凰池,更上麒麟阁。
贱子无所需,愿作扬州鹤。