剪水天为农发祥,岂知寒卧欲成僵。
朱门快意酒肉会,墨客驰神词翰场。
梁苑集中呈赋手,灞桥行处吐诗香。
羊羔茗饮评清浊,相去何殊千丈强。
朱门快意酒肉会,墨客驰神词翰场。
梁苑集中呈赋手,灞桥行处吐诗香。
羊羔茗饮评清浊,相去何殊千丈强。
卫宗武(?—1289),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。淳祐中历官尚书郎。开庆元年以奉议郎、监尚书六部门出知常州。终通议大夫。罢归,閒居三十馀年,以诗文自娱。入元不仕,至元二十六年卒。著有《秋声集》。►404篇诗文
古诗韵典网提供《和象翁雪 其二》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《和象翁雪 其二》出自卫宗武的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/259261.html
东风吹不断,芳草正萋萋。
暗绿藏禽语,残红衬马蹄。
莎汀连苇岸,麦陇间蔬畦。
往岁行春路,推敲认旧题。
叠金缀粟映明霞,移下蟾宫一树花。
最好色香俱洗净,纷纷桂子落袈裟。
满眼物华媚,芳辰与意违。
愁多何乐少,昨是岂今非。
转蕙光风老,流花过雨肥。
春来传好事,空又送春归。
衰质蒲柳如,日夕就枯槁。
往梦桃李春,其能几日好。
志业亦无成,飘零逐衰草。
浮荣岂足怀,妄念犹风扫。
陈言亦刊落,损学而促道。
誓当与世违,山林以终老。
玄冬适莽苍,霜宇更阒寂。
系舟山下路,窈窕松关入。
一榻寄僧居,幽云生卧室。
明朝过东山,千寻更矹硉。
丙舍尤杳深,寒林互盘屈。
孤枫缀馀丹,万竹错丛碧。
天寒鸟声静,木落山骨出。
饮无客献酬,坐有僧分席。
一杯复一杯,不觉日之夕。
林鸟欲归栖,翩翩竞翔集。
万点布平田,有似坡仙弈。
此行为访梅,东寻复西觅。
俄见影横斜,萧然倚山壁。
中有第一春,缄藏何太密。
数日我重来,要见南枝白。