伊耆阐坤珍,三秀既挺生。
赋形虽恨小,殊喜见未曾。
朱明复荐祥,仙种茂丛茎。
小者既敷腴,大者尤轮囷。
周遭径盈尺,菌蠢叠成层。
团团盘赤玉,艳艳杯紫金。
霏烟气葱郁,映日光晶荧。
神芝产冢阜,岁久迹已陈。
不图馀七帙,一再见斯今。
有开必有先,休符不徒呈。
老矣百无欲,弗愿在其身。
所积顾不厚,敢觊及子孙。
惟冀福吾宗,以洎邦之人。
皇穹其畀矜,茂毓贤与英。
出际风云会,为世建太平。
汉代歌芝房,其事不足云。
致君尧舜上,朝野沸颂声。
复见祥蓂敷,岂但朱草荣。
散为天下瑞,郁郁而纷纷。
卫宗武(?—1289),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。淳祐中历官尚书郎。开庆元年以奉议郎、监尚书六部门出知常州。终通议大夫。罢归,閒居三十馀年,以诗文自娱。入元不仕,至元二十六年卒。著有《秋声集》。►404篇诗文
古诗韵典网提供《是岁之夏紫芝复生成丛大者径七八寸》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《是岁之夏紫芝复生成丛大者径七八寸》出自卫宗武的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/259422.html
日日上巑岏,吟边饱看山。
笋舆穿岭遍,桂楫汎溪还。
芳草垂杨际,行云流水间。
往来身不系,未羡白鸥閒。
宜烟宜雨更宜晴,竹底何妨枝带横。
雅致耻随春富贵,英姿不怕月分明。
吟边兴动诗添韵,醉里香传梦亦清。
一自孤山题品后,此花标格孰能名。
朅来古寺当初寒,垂垂冻风不肯乾。
出门泥滓跬步艰,蛰处无异虬蛇蟠。
剪花呈瑞天破悭,铸出八九银巑岏。
使居城市那得看,衒耀老眼真奇观。
霅然阳明忽开张,俄复飞溜声潺潺。
痴云布濩封乾端,冥濛莫睹双跳丸。
噫气夜号力撼山,平明推上赤玉盘。
群阴解駮宇宙宽,草木禽鸟俱欢颜。
金乌行空振羽翰,扬辉散彩送我还。
却怜残蜡犹欠三,日不屡数岁欲殚。
盈尺为瑞俄顷间,天公变化应无难。
何草青青不渐黄,班姬悲扇语凄凉。
佳人笑别乘鸾女,相见毋嫌日尚长。
几朝霢霂不破块,通夕浪浪势乃滂。
竹下森然骍角露,桑间沃若茧丝香。
田毛沾润初含穗,土脉流膏欲布秧。
多谢化工成岁事,从春节节为人忙。