春归

卫宗武〔宋朝〕

红飞绿腻晴昼迟,木香满架柔条披。
芳菲过眼能几日,娱乐常少多忧悲。
东君归计何太早,四序光阴如电扫。
今年花谢复明年,祇使看花人易老。
萧然白发朱颜苍,竞春肯学儿童狂。
不如坐对岁寒木,清谈与客穷书囊。

拼音解读

hóng fēi lǜ nì qíng zhòu chí ,mù xiāng mǎn jià róu tiáo pī 。
fāng fēi guò yǎn néng jǐ rì ,yú lè cháng shǎo duō yōu bēi 。
dōng jun1 guī jì hé tài zǎo ,sì xù guāng yīn rú diàn sǎo 。
jīn nián huā xiè fù míng nián ,qí shǐ kàn huā rén yì lǎo 。
xiāo rán bái fā zhū yán cāng ,jìng chūn kěn xué ér tóng kuáng 。
bú rú zuò duì suì hán mù ,qīng tán yǔ kè qióng shū náng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《春归》作者:卫宗武

卫宗武

卫宗武(?—1289),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。淳祐中历官尚书郎。开庆元年以奉议郎、监尚书六部门出知常州。终通议大夫。罢归,閒居三十馀年,以诗文自娱。入元不仕,至元二十六年卒。著有《秋声集》。►404篇诗文

古诗韵典网提供《春归》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《春归》出自卫宗武的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/259493.html