高启〔明朝〕
江南草长蝴蝶飞,白马新自燕山归。
燕山归,不堪说,易水寒风蓟门雪。
朝邸空随使者裾,禁阍不受书生谒。
一杯劝君歌莫哀,归时应过黄金台。
不见荒基秋来土花紫,伯图已歇昭王死,千载无人延国士。
燕山归,不堪说,易水寒风蓟门雪。
朝邸空随使者裾,禁阍不受书生谒。
一杯劝君歌莫哀,归时应过黄金台。
不见荒基秋来土花紫,伯图已歇昭王死,千载无人延国士。
古诗韵典网提供《吴中逢王才南归》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《吴中逢王才南归》出自高启的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/263529.html
吾乡水为国,自昔称漏天。
今年尤苦霖,冒此上下田。
老农愁相告,无有二十年。
东江入门流,比屋如败船。
夜卧床屡移,晨炊釜常悬。
凉风吹蒲稗,群鹅鸣我前。
茫茫失川途,出行竟回邅。
斯民欲昏垫,天意岂不怜。
阴阳致乖沴,孰能究其然。
岁饥尚勿忧,黾勉当食鲜。
野客分携水店前,浪平舟稳称酣眠。
午鸡啼处前村近,过尽平湖几曲天。
凉风动幽幔,高堂夜空虚。
明灯无与语,聊读古人书。
古人亦何人,使我不得如。
弃卷辄还卧,终宵自欷歔。
岁晚麻衣冒雪寒,高歌欲去醉长安。
山瓢行负知何有,半是诗丸半药丸。
閒厅昼下帘,秋色满疏髯。
久戍残兵老,多贫长吏廉。
阴风潮动郭,晴日地生盐。
三老相逢说,年来户剩添。