和戎国之福赋

黄公度〔宋朝〕

上圣图治,远戎请和。

民获安而不扰,国膺福以滋多。

俯亲庶俗之情,信行蛮貊;

诞保有邦之祜,时戢干戈。

尝闻帝王盛时,不无蛮夷猾夏。

治失其术,则咸尚诈力;

御得其道,则悉归陶冶。

惟天子修盟讲好,德莫厚焉;

俾戎人稽首称藩,国之福也。

莫不肤使交聘,丹诚远通。

厚赐之子女玉帛,俾修其朝觐会同。

用圭璋而结好,无甲胄以兴戎。

我无诈而尔无虞,遐陬内附;

灾不生而祸不作,百顺来崇。

时其万国怀柔,四方澄寂。

内不耸于边鄙,外靡攘于夷狄。

措乃国于龟鼎,脱斯民于锋镝。

良由礼招携而柔服,故得道建极而敷锡。

揉兹荒裔,俾为不二之臣;

介尔中邦,永保无疆之历。

大抵异域之情兮,乍臣而乍叛;

中国之治兮,或替而或升。

征之弗克者,尚且闻于败衄;

绝之弗通者,犹未免于凭陵。

曷若此无老师而耀武,无好战以矜能。

下有方来之比,福如川至之增。

所以事彼昆夷,果见周家之盛;

会于戎子,因知晋室之兴。

彼有汤后征南,宣王伐北,或隆肇造之业,或启中兴之德。

虽曰奉天而致讨,岂不蠹财而伤力?

必也礼怀远裔,道交邻国。

巩王业以永固,祐圣时于罔极。

毡裘气暖,行观塞草之长;

沙漠风清,坐见边烽之熄。

前古既远,后王不思,惟务力制,类非德绥。

侯空号于定远,将徒劳于贰师。

闭玉关而谢质者,不闻世祖;

罢朱崖而切谏者,无复捐之。

殊不知秦帝击胡,必底乱亡之患;

武皇征虏,迄成虚耗之危。

上方敦庞泽以抚绥,冀狼心之辑睦,务使迩安而远至,蔑有兵穷而武黩。

故勤勤然诚意以通和,骈臻百福。

拼音解读

shàng shèng tú zhì ,yuǎn róng qǐng hé 。

mín huò ān ér bú rǎo ,guó yīng fú yǐ zī duō 。

fǔ qīn shù sú zhī qíng ,xìn háng mán mò ;

dàn bǎo yǒu bāng zhī hù ,shí jí gàn gē 。

cháng wén dì wáng shèng shí ,bú wú mán yí huá xià 。

zhì shī qí shù ,zé xián shàng zhà lì ;

yù dé qí dào ,zé xī guī táo yě 。

wéi tiān zǐ xiū méng jiǎng hǎo ,dé mò hòu yān ;

bǐ róng rén jī shǒu chēng fān ,guó zhī fú yě 。

mò bú fū shǐ jiāo pìn ,dān chéng yuǎn tōng 。

hòu cì zhī zǐ nǚ yù bó ,bǐ xiū qí cháo jìn huì tóng 。

yòng guī zhāng ér jié hǎo ,wú jiǎ zhòu yǐ xìng róng 。

wǒ wú zhà ér ěr wú yú ,xiá zōu nèi fù ;

zāi bú shēng ér huò bú zuò ,bǎi shùn lái chóng 。

shí qí wàn guó huái róu ,sì fāng chéng jì 。

nèi bú sǒng yú biān bǐ ,wài mí rǎng yú yí dí 。

cuò nǎi guó yú guī dǐng ,tuō sī mín yú fēng dí 。

liáng yóu lǐ zhāo xié ér róu fú ,gù dé dào jiàn jí ér fū xī 。

róu zī huāng yì ,bǐ wéi bú èr zhī chén ;

jiè ěr zhōng bāng ,yǒng bǎo wú jiāng zhī lì 。

dà dǐ yì yù zhī qíng xī ,zhà chén ér zhà pàn ;

zhōng guó zhī zhì xī ,huò tì ér huò shēng 。

zhēng zhī fú kè zhě ,shàng qiě wén yú bài nǜ ;

jué zhī fú tōng zhě ,yóu wèi miǎn yú píng líng 。

hé ruò cǐ wú lǎo shī ér yào wǔ ,wú hǎo zhàn yǐ jīn néng 。

xià yǒu fāng lái zhī bǐ ,fú rú chuān zhì zhī zēng 。

suǒ yǐ shì bǐ kūn yí ,guǒ jiàn zhōu jiā zhī shèng ;

huì yú róng zǐ ,yīn zhī jìn shì zhī xìng 。

bǐ yǒu tāng hòu zhēng nán ,xuān wáng fá běi ,huò lóng zhào zào zhī yè ,huò qǐ zhōng xìng zhī dé 。

suī yuē fèng tiān ér zhì tǎo ,qǐ bú dù cái ér shāng lì ?

bì yě lǐ huái yuǎn yì ,dào jiāo lín guó 。

gǒng wáng yè yǐ yǒng gù ,yòu shèng shí yú wǎng jí 。

zhān qiú qì nuǎn ,háng guān sāi cǎo zhī zhǎng ;

shā mò fēng qīng ,zuò jiàn biān fēng zhī xī 。

qián gǔ jì yuǎn ,hòu wáng bú sī ,wéi wù lì zhì ,lèi fēi dé suí 。

hóu kōng hào yú dìng yuǎn ,jiāng tú láo yú èr shī 。

bì yù guān ér xiè zhì zhě ,bú wén shì zǔ ;

bà zhū yá ér qiē jiàn zhě ,wú fù juān zhī 。

shū bú zhī qín dì jī hú ,bì dǐ luàn wáng zhī huàn ;

wǔ huáng zhēng lǔ ,qì chéng xū hào zhī wēi 。

shàng fāng dūn páng zé yǐ fǔ suí ,jì láng xīn zhī jí mù ,wù shǐ ěr ān ér yuǎn zhì ,miè yǒu bīng qióng ér wǔ dú 。

gù qín qín rán chéng yì yǐ tōng hé ,pián zhēn bǎi fú 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《和戎国之福赋》作者:黄公度

黄公度

黄公度(1109—1156),字师宪,号知稼翁,兴化军莆田(今福建莆田)人。绍兴八年举进士第一,授签书平海军判官厅公事。十五年,代还,除秘书省正字。时秦桧当国,坐讥时政,罢为主管台州崇道观。二十一年,通判肇庆府,寻摄守南恩州。决滞讼,除横敛,增学廪,邦人始有登科者。二十六年初召还引对,切陈岭南利病,高宗面授考功员外郎。其年八月卒,年四十八。公度工诗词,有文集十一卷、词一卷,并存。又著《汉书镌误》。►349篇诗文

古诗韵典网提供《和戎国之福赋》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《和戎国之福赋》出自黄公度的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/271044.html

《和戎国之福赋》名句