贫知俗益薄,老觉书有功。
寂无裹饭客,门前翳蒿蓬。
平生眼底人,粗知吾困穷。
招呼城南游,饭我枵肠空。
亭午得一饱,哦诗和秋虫。
扪腹步南湖,缓带披凉风。
渐见波心莲,颇忆新妆红。
徐酌穆生醴,宛如和露浓。
三咽不知味,百盏无醉容。
但可胜茶汤,留饷东坡翁。
儒生本酸寒,独处罹百凶。
不谒魏元君,粗免恶少攻。
谢逸(1068——1113),字无逸,号溪堂,临川(今属江西抚州)人。少孤,师事吕希哲,博学工文辞,善诗文,吕本中列为江西诗派中人。操履峻洁,再举进士不第,遂绝意仕进。政和三年卒于家,年未五十。尝作蝴蝶诗三百首,多佳句,时人誉为谢蝴蝶。逸与从弟迈齐名,时称“二谢”。著有《春秋广微》、《樵谈》、《溪堂集》、《溪堂诗》、《溪堂词》、《溪堂师友尺牍》多种。►321篇诗文
古诗韵典网提供《与诸友游南湖分韵得红字》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《与诸友游南湖分韵得红字》出自谢逸的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/273592.html
洪家兄弟皆英妙,仲氏文章独起予。
天末何人怀太白,日边谁子荐相如。
东湖水落蛙声窘,南浦云横雁影疏。
莫忆归鸿挥老泪,强裁诗句和潘徐。
门外落花流水。
日暖杜鹃声碎。
蕃马小屏风,一枕画堂春睡。
如醉。
如醉。
正是困人天气。
梅清不受尘,月净本无垢。
微风更解事,排遣香入牖。
倏思阿明语,清与此花偶。
天资已超轶,况得善师友。
洞然胸明白,欲扫不容帚。
客来相视笑,不知语出口。
平生憎俗人,未语辄先呕。
不逢屈突生,宁食艾三斗。
乃知我辈中,如师亦稀有。
但想月中梅,作诗清如昼。
龟以气而寿,龙以仁而灵。
蛇以无足行,蚓以无肠鸣。
大哉天地间,百怪不可名。
洋洋西津水,念子行西征。
与道如有闻,雁来当寄声。
江边怪石老嶙峋,雨洗斑斑翠藓纹。
本是人间无用物,岂应丞相等閒分。