雁阵惊寒,故唤起、离愁万斛。
因追念、镜鸾易破,凤弦难续。
诗句已凭红叶去,梦魂未断黄粱熟。
叹浪萍、风梗又天涯,成幽独。
归来引,相思曲。
尘满把,泪盈掬。
对长天远水,落霞孤鹜。
立尽西风无好意,遥山也学双眉蹙。
恨草根、不逐鬓根摧,秋更绿。
因追念、镜鸾易破,凤弦难续。
诗句已凭红叶去,梦魂未断黄粱熟。
叹浪萍、风梗又天涯,成幽独。
归来引,相思曲。
尘满把,泪盈掬。
对长天远水,落霞孤鹜。
立尽西风无好意,遥山也学双眉蹙。
恨草根、不逐鬓根摧,秋更绿。
石孝友,字次仲,南昌(今属江西)人。孝宗乾道二年(一一六六)进士。以词名。有《金谷遗音》。►153篇诗文
古诗韵典网提供《满江红》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《满江红》出自石孝友的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/274202.html
鸾孤凤只。
而今怎忍轻抛掷。
知他别后谁怜惜。
一味恓惶,辜负我思忆。
云山万叠烟波急。
短书频寄征鸿翼。
相逢后会知何日。
去也奴哥,千万好将息。
乱山叠叠水泠泠。
南北短长亭。
客路如天杳杳,归心能地宁宁。
春光荏苒花期,冷落酒伴飘零。
鬓影黄边半白,烧痕黑处重青。
角声催晓。斗帐美人初梦觉。
黛浅妆残。清瘦花枝不奈寒。
匆匆睡起。冷落馀香栖翠被。
何处阳台。雨散云收犹未来。
云髻盘鸦。
眉山远翠,脸晕微霞。
燕子泥香,鹅儿酒暖,曾见来那。
秋光已著黄花。
又恰恨、尊前见他。
越样风流,恼人情意,真个冤家。
雪压梅梢,金袅柳丝轻敛。
锦宫春早,乍风和日煖。
华国翠路,九陌绮罗香满。
连空灯火,满城弦管。
月射西楼,更交光照夜宴。
万人拥路,指鳌山共看。
花旗翠帽,到处朱帘高卷。
归时常是,漏残银箭。