宿雨卷馀芳,庭户绿阴静。
玉仙从何来,服佩淡如莹。
迎飙薰自远,承露色弥正。
尚嫌脂粉涴,肯与赪紫竞。
姚黄花中尊,择配此其称。
寰尘暗京洛,偃蹇谁敢娉。
当年广陵谱,艳赏非不盛。
翛然林下风,政以道韵胜。
过期知益希,含章隐希病。
斜日下游蜂,一笑阑独凭。
玉仙从何来,服佩淡如莹。
迎飙薰自远,承露色弥正。
尚嫌脂粉涴,肯与赪紫竞。
姚黄花中尊,择配此其称。
寰尘暗京洛,偃蹇谁敢娉。
当年广陵谱,艳赏非不盛。
翛然林下风,政以道韵胜。
过期知益希,含章隐希病。
斜日下游蜂,一笑阑独凭。
黎廷瑞(一二五○~一三○八),字祥仲。鄱阳(今江西鄱阳)人。度宗咸淳七年(一二七一)赐同进士出身,时年二十二。授肇庆府司法参军,需次未上。宋亡,幽居山中十年,与吴存、徐瑞等游。元世祖至元二十三年(一二八六),摄本郡教事。凡五年。退后不出,更号俟庵。武宗至大元年卒。有《芳洲集》三卷。►293篇诗文
古诗韵典网提供《东轩白芍药盛开》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《东轩白芍药盛开》出自黎廷瑞的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/279340.html
回棹百花洲。
迢迢碧玉流。
听笛声、何处高楼。
如此江山无此客,虽有酒、奈何秋。
呼月出云头。
问渠能饮不。
笑人间、元自无愁。
可惜月翁呼不出,呼得出、载同游。
恨巨灵、多事凿长江,销沉几英雄。
恨乌江亭长,天机轻泄,说与重瞳。
更恨南阳耕叟,撺掇紫髯翁。
一弹金陵土,战虎争龙。
杯酒凤凰台上,对石城流水,钟阜诸峰。
问六朝陵阙,何处是遗踪。
后庭花、更无留响,渺春潮、残照笛声中。
悲欢梦,芜城杨柳,几度春风。
庾岭梅千树,贪閒不肯看。
凫归玉棺下,鹤去碧桃寒。
海岳遗文在,乾坤短梦残。
蓬莱都水监,应复署仙官。
杖藜窅窕更崎岖,黄叶漫山路欲无。
小屋低烟长短竹,曲塘斜日两三凫。
平生甚似洪文惠,暮景惜不如盘洲。
纤儿何人竟误晋,大夫此日空非周。
长夜漫漫不复旦,芳草凄凄其奈秋。
遗书堕泪付千载,往从后轩云间游。