朱雍〔宋朝〕
临水幽香清浅。
楼上欲黄昏,吹彻一声晴管。
零乱。
零乱。
衣上残英都满。
古诗韵典网提供《如梦令》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《如梦令》出自朱雍的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/280827.html
夜色娟娟皎月,梅玉供春绪。
不使铅华点缀,超出精神淡伫。
休妒残英如雨。
清香眷恋,只恐随风满路。
散无数。
江亭暮。
鸣佩语。
正值匆匆乍别,天远瑶池缟毂,好趁飞琼去。
忍孤负、瑶台伴侣。
琼肌瘦尽,庾岭零落,空怅望、动情处。
画角哀时暗度。
参横向晓,吹入深沈院宇。
瑰质仙姿,缟袂清格,天然疏秀。
静轩烟锁黄昏后。
影瘦零乱,艳冷珑璁,雪肌莹暖,冰枝萦绣。
更赋风流,几番攀赠,细撚香盈手。
与东君、叙暌远,脉脉两情有旧。
立久。
阆苑凝夕,瑶窗淡月,百琲寻芳,醉玉谈群,千钟酹酒。
向此,是处难忘瘦花,送远何劳垂柳。
忍听高楼,笛声凄断,乐事人非偶。
空馀恨,惹幽香不灭,尚沾春袖。
白玉楼高云光绕。
望极新蟾同照。
前村暮雪,霁梅林道。
涧风平,波声渺。
喜登眺。
疏影寒枝袅,太春早。
临水凝清浅,靓妆巧。
瘦体伤离,向此萦怀抱。
觉璧华轻,冰痕小。
倦听塞管,转呜咽,令人老。
素光回,长亭静,无尘到。
烟锁横塘暖,香径悄。
飞英难拘束,任春晓。
雪开瑶径。
素蕊迎春影。
楼上玉声三弄定。
无奈幽香翻阵。
凌晨不事铅华。
化工却付春花。
流水残阳江上,清随月色低斜。
残日凭阑目断霞。
寒林人静每归鸦。
小梅春早压群花。
一槛风声清玉管,数枝月影到窗纱。
隔帘时度暗香些。