朱雍〔宋朝〕
又是立黄昏,梅影临窗绮。
玉梅清夜寒,梦断还无寐。
晓角一声残,吹彻人千里。
古诗韵典网提供《生查子》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《生查子》出自朱雍的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/280849.html
梅亭别。
梅亭别。
梅亭回首都如雪。
粉融融。
月濛濛。
江上小车,归去小楼空。
当时曾傅新妆薄。
而今一任花零落。
朝随风。
暮随风。
竹外孤根,犹与幽径通。
长相忆。
无消息。
庾岭沈沈云暗碧。
玉痕惊。
对离情。
无奈水遥天阔、隔琼城。
年来素袂香不灭。
此心无限凭谁说。
夜绵绵。
路漫漫。
愁听枕前,吹彻笛声寒。
残日凭阑目断霞。
寒林人静每归鸦。
小梅春早压群花。
一槛风声清玉管,数枝月影到窗纱。
隔帘时度暗香些。
春太早。十二玉楼初晓。
半额试妆深院悄。相逢何草草。
临水幽香缥缈。彷佛淡妆窥照。
恰值日边人未到。纷纷萦古道。
雪江明,练静波声歇。
玉浦梅英初发。
隐隐瑶林堪乍别。
琼路冷,云阶滑。
寒枝晚、已黄昏,铺碎影、留新月。
向亭皋、一任风冽。
歌起郢曲时,目断秦城阙。
远道冰车清彻。
追念酥妆凝望切。
淡伫迎佳节。
应暗想、日边人,聊寄与、同欢悦。
劝清尊、忍负盟设。
灰飞嶰谷,佩解江干,庾岭寒轻梅瘦。
水面吞蟾,山光暗斗。
物色盈枝依旧。
凭暖危阑久。
有清香旖旎,却沾襟袖。
赋情□、窥人艳冷,更是殷勤,忍重回首。
谁知道,春归院落,缤纷雪飞鸳甃。
须谢化机爱惜,碎璧铺酥,肯把飞英僝僽。
念念瑶珂,乘飙烟浦,送别犹携纤手。
馥郁盈芳酒。
临妆罢、一点眉峰伤皱。
又只恐、□收梦断,管凄风怨,晓催银漏。
残金兽。
参横月堕归时候。