朱雍〔宋朝〕
听琤琤漏永,洗银林、梅英半寒收。
正蟾辉舒粉,云容缕色,切近妆楼。
人在东风伫立,悄悄独凝眸。
多少横斜影,萦绕江流。
只有清香暗度,堕髻簪珥玉,曾赋清游。
认瑶车冰辙,佳致肯延留。
指蓬山、丹砂初转,望沧溟、羽佩一同舟。
仙娥许,酒渑与我,消尽春愁。
正蟾辉舒粉,云容缕色,切近妆楼。
人在东风伫立,悄悄独凝眸。
多少横斜影,萦绕江流。
只有清香暗度,堕髻簪珥玉,曾赋清游。
认瑶车冰辙,佳致肯延留。
指蓬山、丹砂初转,望沧溟、羽佩一同舟。
仙娥许,酒渑与我,消尽春愁。
朱雍〔宋朝〕
古诗韵典网提供《八声甘州》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《八声甘州》出自朱雍的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/280863.html
伫立东风里,放纤手、净试梅妆。
眉晕轻轻画,远山长。
添新恨,更凄凉。
尝忆得、驿亭人别后,寻春去、尽是幽香。
归路临清浅,在寒塘。
同水月,照虚廊。
养就玄霜圃,问东君、曾放瑶英。
回首蓝桥路,遍琼城。
横斜影,照人明。
飘香信、玉溪仙佩晚,同新月、步入西清。
冰质枝头袅,更轻盈。
分春色,赠双成。
夜色娟娟皎月,梅玉供春绪。
不使铅华点缀,超出精神淡伫。
休妒残英如雨。
清香眷恋,只恐随风满路。
散无数。
江亭暮。
鸣佩语。
正值匆匆乍别,天远瑶池缟毂,好趁飞琼去。
忍孤负、瑶台伴侣。
琼肌瘦尽,庾岭零落,空怅望、动情处。
画角哀时暗度。
参横向晓,吹入深沈院宇。
春色为谁来,枝上半留残雪。
恰近小园香径,对霜林寒月。
危栏凄断笛声长,吹到偏呜咽。
最好短亭归路,有行人先折。
拜月南楼上,面婵娟、恰对新妆。
谁凭阑干处,笛声长。
追往事,遍凄凉。
看素质、临风消瘦尽,粉痕轻、依旧真香。
潇洒春尘境,过横塘。
度清影,在回廊。