其间艳异不世出,连芳并蒂知何祥。
有如一座两殊色,盈盈植立汉昭阳。
九回沉水不须沐,风生露洗皆生香。
公如瑶林映红粉,粲然一笑倾澄觞。
故开华阁挂银榜,大篇金薤垂琳琅。
吾闻草木正瑞世,箑蒲扇暑芝生房。
须烦丹青顾陆手,貌取绝艳归明光。
谢薖(?——1114),字幼槃,号竹友,临川(今属江西抚州)人,逸弟,工诗文,时称「二谢」,亦为江西诗派诗人之一。尝为漕司首荐,省阅报罢。终身励行,不为世俗所污。以琴棋诗酒自娱。政和四年卒。有《竹友集》。►297篇诗文
古诗韵典网提供《双莲阁》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《双莲阁》出自谢薖的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/281406.html
李成德作二笔几以其一见遗云得样于郤子中家并示长句辄次其韵奉酬
琴不安弦制奇古,可怜不入文房谱。
鼠须龙尾玉蟾蜍,与汝俱成会心侣。
谁能好事为品题,端效广微亡辄补。
谪仙传样桂林家,以暗投人吾窃取。
我书太俗如墨猪,下惭罗赵何足数。
蒙公厚贶试临池,一字不成如画虎。
欲报初无青玉案,哦诗况乏惊人语。
净铺滑薄待君来,慎莫踟蹰畏今雨。
閒居不事事,枕簟信所便。
卧形先卧心,心静形晏然。
复壁非不完,加以甃石坚。
其如方寸乱,一夕尝屡迁。
荣宠萃一门,宁免百虑煎。
虽有水精屏,何由得安眠。
章叶踏谣娘,连臂在榻前。
何如山中人,编茅卧山巅。
白云宿檐间,对镜心自捐。
我亦遗垢氛,曲肱寄林泉。
兹庵倘寿我,一睡要经年。
挥翰眼中元亮,牧牛何处癯仙。
公择如今不泯,当家诸子俱贤。
大汪权奇汗血驹,小汪连翩鸑鷟雏。
垂头未遇伯乐顾,览辉将下朝阳梧。
岂知青衫埋朽壤,更令斑鬓困泥涂。
喜君翩翩过我庐,握手借问今何如。
若云难遂白发志,朅来翻作青衿徒。
急呼欢伯置座侧,解颜谈笑聊相娱。
语及阿兄平日事,往往屑涕长欷歔。
怪君长不满六尺,高谭似是胆满躯。
且宽是事饮此醑,逢人但作巩嗫嚅。
苦留君住骑勿驱,明朝酒尽为君酤。
更阑月落起浩叹,四面宿鸟鸣相呼。
书魔才挽睡魔推,鼻息俄惊吼怒雷。
梦到逍遥大庭馆,不堪檐外鸟惊回。