须知淤泥中,有藕大如椽。
本清凝冰雪,末艳方婵娟。
玲珑众窍通,蚴蟉数节连。
甘寒固不数,却暑最所便。
髯奴来城市,负笼至我前。
开缄尚带泥,未嚼先垂涎。
霍霍摩霜刀,雷雷挹涧泉。
切玉堕冷冽,已觉沉疴痊。
芰寔斗角紫,鸿头剥珠圆。
秋盘荐此果,顿使二物捐。
念此涅不缁,馀品莫争妍。
而能豁忧思,令我心欢然。
奇功更耐老,合作飞行仙。
谢薖(?——1114),字幼槃,号竹友,临川(今属江西抚州)人,逸弟,工诗文,时称「二谢」,亦为江西诗派诗人之一。尝为漕司首荐,省阅报罢。终身励行,不为世俗所污。以琴棋诗酒自娱。政和四年卒。有《竹友集》。►297篇诗文
古诗韵典网提供《食藕》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《食藕》出自谢薖的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/281420.html
雨声何浪浪,溪流势汹汹。
莽苍两涘间,不辨马牛风。
翻疑坤轴裂,渺与天河通。
林杪露寸碧,浊浪奔蛟龙。
橹摇扁舟下,袖手閒篙工。
疏烟媚晚霁,飞云带归鸿。
境物复可写,妙手无僧崇。
登兹百尺台,令人豁奇胸。
樽开河南守,坐有西山洪。
游目托远怀,平水念禹功。
视河不治行,他日望两公。
吾侪何所乐,白着卧船篷。
经春十日雨,却扫门无车。
伏枕梦鸣毂,淙琤行溜渠。
端坐发深省,妙香浮素裾。
盥濯披陈编,讽诵临前除。
陈编为何谁,漆园傲吏书。
奇辞通諔诡,空语极虚无。
得意荣辱境,脱身忧患馀。
胸中灌顶句,身上如意珠。
逍遥有妙处,领略归一途。
尘影阅千世,风波连九区。
投足寄其间,鼎鼎一何愚。
傥同蓬蒿鴳,勿笑溟海鱼。
辟地种修竹,得方缘秘经。
成阴向北宇,倒影落中庭。
直取内含素,岂唯枝斗青。
龙钟玉川子,犹拟抱添丁。
云阴解尽却残晖,屋上鸣鸠唤妇归。
不见池塘烟雨里,鸳鸯相并湿红衣。
水晴鸥弄影,沙软马惊尘。
密竹斜侵径,幽花乱逼人。
深行听格磔,倦憩倚轮囷。
往事悲青冢,年年芳草新。