是间多毒腊,可茹亦可吐。
缅怀陶隐居,朝服挂神武。
饵苓期却老,旷荡适林莽。
我家城西偏,有地一廛许。
开轩俛长松,倒影荫庭庑。
嵌空宿龙蛇,晻暧藏雾雨。
流脂入地脉,凝结岁月古。
长镵白木柄,生事聊付汝。
想彼尘外人,迟暮肯同煮。
但当稍兔丝,敢望擘麟脯。
谢薖(?——1114),字幼槃,号竹友,临川(今属江西抚州)人,逸弟,工诗文,时称「二谢」,亦为江西诗派诗人之一。尝为漕司首荐,省阅报罢。终身励行,不为世俗所污。以琴棋诗酒自娱。政和四年卒。有《竹友集》。►297篇诗文
古诗韵典网提供《斸苓轩》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《斸苓轩》出自谢薖的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/281483.html
闻君文史三冬足,家居未奏三千牍。
明窗棐几静无尘,笔研清幽真不俗。
小琴承臂笔纵横,章草真行随所欲。
家藏敝帚将何用,时人尚作千金畜。
此虽奇物君不惜,似把隋珠当鱼目。
小童传观许见贻,与君杯酒初相属。
吾诗戏作异香山,唐衢虽见何由哭。
见公真玩为君赋,铜钵声终字盈幅。
往年君别去,上马愁凛冽。
今年见君面,挥汗惊执热。
吾曹雪点鬓,忽忽值晚节。
云何会心侣,乃作如许别。
昨朝闻扣门,梳发不暇结。
开门问无恙,欲语声屡咽。
君家娇小女,可念真玉雪。
朝嬉绕君傍,忽作泡幻灭。
念我溪堂老,谁能续此绝。
嗟哉溪涧毛,琐细不容撷。
相逢颜未开,苦语心已折。
吾人要解事,视世一蚁垤。
共将烦恼缘,一付广长舌。
君归数过我,不厌酒屡设。
人生浪自苦,岂不愧前哲。
儿时窥豹见一斑,晚学一技千金殚。
斋房芝草不并秀,且餐秋菊纫春兰。
无心时共白云出,忘机日对沙鸥閒。
穷人与世各异调,敢望一唱仍三叹。
昨来卜居向岩邑,玉川破屋才数间。
朝看爽气出远岫,夜听绕舍鸣清湍。
几回欲棹酒船去,贺老不见空稽山。
刘郎好事肯过我,入门矫矫真翔鸾。
平生饮客愁腐死,望君复来酒今旨。
君如止酒要谈道,同酌寒泉净无滓。
哦诗虽复落君后,强学犹将效矉里。
悬知吾庐不落莫,有客同盘饭葵藿。
已呼掺手缝锦囊,更遣长须具芒屩。
相携踏遍翠云峰,得助溪山应有作。
寒藤骨数百尺,枯木大七八围。
挽取到公奇石,俱还数幅寒溪。
活我波间双鲤鱼,待传千里故人书。
娇蛾莫道留君扫,怕捲珠帘总不如。