小梅枝上东君信,雪后花期近。
南枝开尽北枝开,长被陇头游子、寄春来。
年年衣袖年年泪,总为今朝意。
问谁同是忆花人。
赚得小鸿眉黛、也低颦。
南枝开尽北枝开,长被陇头游子、寄春来。
年年衣袖年年泪,总为今朝意。
问谁同是忆花人。
赚得小鸿眉黛、也低颦。
晏几道(1030—约1106),字叔原,号小山,抚州临川(今属江西抚州)人,晏殊第七子。熙宁中,为郑侠上书请罢新法事系狱,元丰五年监颍昌府许田镇,又曾任乾宁军通判,开封府判官。后退居京师,赐第。文章翰墨,自立规模。工词,多感伤之作,婉丽缠绵。有《小山词》。►264篇诗文
古诗韵典网提供《虞美人 其七》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《虞美人 其七》出自晏几道的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/284377.html
小莲未解论心素,狂似钿筝弦底柱。
脸边霞散酒初醒,眉上月残人欲去。
旧时家近章台住,尽日东风吹柳絮。
生憎繁杏绿阴时,正碍粉墙偷眼觑。
欲减罗衣寒未去,不卷珠帘,人在深深处。
残杏枝头花几许,啼红正恨清明雨。
尽日沉香烟一缕,宿酒醒迟,恼破春情绪。
远信还因归燕误,小屏风上西江路。
翠幕绮筵张,淑景难忘。
阳关声巧绕雕梁。
美酒十分谁与共,玉指持觞。
晓枕梦高唐,略话衷肠。
小山池院竹风凉。
明夜月圆帘四捲,今夜思量。
绿绮琴中心事,齐纨扇上时光。
五陵年少浑薄倖,轻如曲水飘香。
夜夜魂销梦峡,年年泪尽啼湘。
归雁行边远字,惊鸾舞处离肠。
蕙楼多少铅华在,从来错倚红妆。
可羡邻姬十五,金钗早嫁王昌。
莫问逢春能几回,能歌能笑是多才。
露花犹有好枝开。
绿鬓旧人皆老大,红梁新燕又归来。
尽须珍重掌中杯。