鸾孤月缺,两春惆怅音尘绝。
如今若负当时节,信道欢缘,枉向衣襟结。
若问相思何处歇,相逢便是相思彻。
尽饶别后留心别,也待相逢,细把相思说。
如今若负当时节,信道欢缘,枉向衣襟结。
若问相思何处歇,相逢便是相思彻。
尽饶别后留心别,也待相逢,细把相思说。
晏几道(1030—约1106),字叔原,号小山,抚州临川(今属江西抚州)人,晏殊第七子。熙宁中,为郑侠上书请罢新法事系狱,元丰五年监颍昌府许田镇,又曾任乾宁军通判,开封府判官。后退居京师,赐第。文章翰墨,自立规模。工词,多感伤之作,婉丽缠绵。有《小山词》。►264篇诗文
古诗韵典网提供《醉落魄 其二》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《醉落魄 其二》出自晏几道的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/284423.html
红英落尽,未有相逢信。
可恨流年凋绿鬓,睡得春酲欲醒。
钿筝曾醉西楼,朱弦玉指梁州。
曲罢翠帘高捲,几回新月如钩。
喜鹊桥成催凤驾,天为欢迟,乞与初凉夜。
乞巧双蛾加意画,玉钩斜傍西南挂。
分钿擘钗凉叶下,香袖凭肩,谁记当时话。
路隔银河犹可借,世间离恨何年罢。
欲论心,先掩泪,零落去年风味。
闲卧处,不言时,愁多只自知。
到情深,俱是怨,惟有梦中相见。
犹似旧,奈人禁,偎人说寸心。
征人去日殷勤嘱,莫负心期。
寒雁来时,第一传书慰别离。
轻风织就机中素,泪墨题诗。
欲寄相思,日日高楼看雁飞。
题破香笺小砑红,诗多远寄旧相逢。
西楼酒面垂垂雪,南苑春衫细细风。
花不尽,柳无穷。
别来欢事少人同。
凭谁问取归云信,今在巫山第几峰。