老将行

王维〔唐朝〕

少年十五二十时,步行夺得胡马骑。
射杀中山白额虎,肯数邺下黄须儿。
一身转战三千里,一剑曾当百万师。
汉兵奋迅如霹雳,虏骑崩腾畏蒺藜。
卫青不败由天幸,李广无功缘数奇。
自从弃置便衰朽,世事蹉跎成白首。
昔时飞箭无全目,今日垂杨生左肘。
路傍时卖故侯瓜,门前学种先生柳。
苍茫古木连穷巷,寥落寒山对虚牖。
誓令疏勒出飞泉,不似颍川空使酒。
贺兰山下阵如云,羽檄交驰日夕闻。
节使三河募年少,诏书五道出将军。
试拂铁衣如雪色,聊持宝剑动星文。
愿得燕弓射天将,耻令越甲鸣吴军。
莫嫌旧日云中守,犹堪一战取功勋。

拼音解读

shǎo nián shí wǔ èr shí shí ,bù háng duó dé hú mǎ qí 。
shè shā zhōng shān bái é hǔ ,kěn shù yè xià huáng xū ér 。
yī shēn zhuǎn zhàn sān qiān lǐ ,yī jiàn céng dāng bǎi wàn shī 。
hàn bīng fèn xùn rú pī lì ,lǔ qí bēng téng wèi jí lí 。
wèi qīng bú bài yóu tiān xìng ,lǐ guǎng wú gōng yuán shù qí 。
zì cóng qì zhì biàn shuāi xiǔ ,shì shì cuō tuó chéng bái shǒu 。
xī shí fēi jiàn wú quán mù ,jīn rì chuí yáng shēng zuǒ zhǒu 。
lù bàng shí mài gù hóu guā ,mén qián xué zhǒng xiān shēng liǔ 。
cāng máng gǔ mù lián qióng xiàng ,liáo luò hán shān duì xū yǒu 。
shì lìng shū lè chū fēi quán ,bú sì yǐng chuān kōng shǐ jiǔ 。
hè lán shān xià zhèn rú yún ,yǔ xí jiāo chí rì xī wén 。
jiē shǐ sān hé mù nián shǎo ,zhào shū wǔ dào chū jiāng jun1 。
shì fú tiě yī rú xuě sè ,liáo chí bǎo jiàn dòng xīng wén 。
yuàn dé yàn gōng shè tiān jiāng ,chǐ lìng yuè jiǎ míng wú jun1 。
mò xián jiù rì yún zhōng shǒu ,yóu kān yī zhàn qǔ gōng xūn 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《老将行》作者:王维

王维

王维(701—761),字摩诘,太原祁(今山西祁县)人,迁居蒲州(今山西永济)。开元九年(721),登进士第,调太乐丞,因伶人违制舞黄狮子受累,谪济州司仓参军。张九龄执政,擢为右拾遗。二十五年秋,入河西节度使崔希逸幕,为监察御史兼节度判官。天宝初,入为左补阙。十一载,拜吏部郎中,迁给事中。安史叛军陷京,被迫受伪职。复京后论罪,因曾作诗抒写对唐室的忠心,仅降为太子中允。迁左庶子、中书舍人,复拜给事中,转尚书右丞,卒。维多才艺,诗、书、画、乐无不精通。其诗众体兼擅,尤工五律、五绝。与孟浩然同为盛唐山水田园诗派代表诗人。因其诗中颇具禅意,多含佛理,后人或以“诗佛”誉之,与“诗仙”李白、“诗圣”杜甫并称。有《王右丞集》、《画学秘诀》。►380篇诗文

古诗韵典网提供《老将行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《老将行》出自王维的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/2967.html