秋堂夕

元稹〔唐朝〕

炎凉正回互,金火郁相乘。
云雷时交构,川泽方蒸腾。
清风一朝胜,白露忽已凝。
草木凡气尽,始见天地澄。
况此秋堂夕,幽怀旷无朋。
萧条帘外雨,倏闪案前灯。
书卷满床席,蟏蛸悬复升。
啼儿屡哑咽,勌僮时寝兴。
泛览昏夜目,咏谣畅烦膺。
况吟获麟章,欲罢久不能。
尧舜事已远,丘道安可胜。
蜉蝣不信鹤,蜩鴳肯窥鹏。
当年且不偶,没世何必称。
胡为揭闻见,褒贬贻爱憎。
焉用汨其泥,岂在清如冰。
非白又非黑,谁能点青蝇。
处世苟无闷,佯狂道非弘。
无言被人觉,予亦笑孙登人,无家属,居北山土窟之中,好读《易》,弹一弦琴。旋居宜阳山,善啸。文帝使阮籍往观,与语,不应。嵇康从之游三年,问其所图,终不答。将别,谓康曰:“子才多识寡,难免乎于今之世矣。”事见《三国志·魏书·王粲传》附《嵇康传》裴松之注引《晋阳秋》、《晋书·阮籍传》。)。

拼音解读

yán liáng zhèng huí hù ,jīn huǒ yù xiàng chéng 。
yún léi shí jiāo gòu ,chuān zé fāng zhēng téng 。
qīng fēng yī cháo shèng ,bái lù hū yǐ níng 。
cǎo mù fán qì jìn ,shǐ jiàn tiān dì chéng 。
kuàng cǐ qiū táng xī ,yōu huái kuàng wú péng 。
xiāo tiáo lián wài yǔ ,shū shǎn àn qián dēng 。
shū juàn mǎn chuáng xí ,xiāo shāo xuán fù shēng 。
tí ér lǚ yǎ yān ,juān tóng shí qǐn xìng 。
fàn lǎn hūn yè mù ,yǒng yáo chàng fán yīng 。
kuàng yín huò lín zhāng ,yù bà jiǔ bú néng 。
yáo shùn shì yǐ yuǎn ,qiū dào ān kě shèng 。
fú yóu bú xìn hè ,tiáo ān kěn kuī péng 。
dāng nián qiě bú ǒu ,méi shì hé bì chēng 。
hú wéi jiē wén jiàn ,bāo biǎn yí ài zēng 。
yān yòng mì qí ní ,qǐ zài qīng rú bīng 。
fēi bái yòu fēi hēi ,shuí néng diǎn qīng yíng 。
chù shì gǒu wú mèn ,yáng kuáng dào fēi hóng 。
wú yán bèi rén jiào ,yǔ yì xiào sūn dēng rén ,wú jiā shǔ ,jū běi shān tǔ kū zhī zhōng ,hǎo dú 《yì 》,dàn yī xián qín 。xuán jū yí yáng shān ,shàn xiào 。wén dì shǐ ruǎn jí wǎng guān ,yǔ yǔ ,bú yīng 。jī kāng cóng zhī yóu sān nián ,wèn qí suǒ tú ,zhōng bú dá 。jiāng bié ,wèi kāng yuē :“zǐ cái duō shí guǎ ,nán miǎn hū yú jīn zhī shì yǐ 。”shì jiàn 《sān guó zhì ·wèi shū ·wáng càn chuán 》fù 《jī kāng chuán 》péi sōng zhī zhù yǐn 《jìn yáng qiū 》、《jìn shū ·ruǎn jí chuán 》。)。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《秋堂夕》作者:元稹

元稹

元稹(779~831) 唐代诗人、文学家。字微之,别字威明,河南洛阳人,北魏昭成帝拓跋什翼犍十世孙。少时即有才名,贞元十九年(803)以明经登第,授秘书省校书郎,曾任江陵府士曹参军、翰林承旨学士等职,官至宰相(同平章事)。卒于江夏(武昌)武昌军节度使任所,追赠尚书右仆射。与挚友白居易共倡新乐府运动,世称“元白”,诗称“元白体”。宫中呼为“元才子”。在越州与窦巩唱和,号“兰亭绝唱”。有《元氏长庆集》。►870篇诗文

古诗韵典网提供《秋堂夕》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《秋堂夕》出自元稹的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/34386.html