春月

元稹〔唐朝〕

春月虽至明,终有霭霭光。
不似秋冬色,逼人寒带霜。
纤粉澹虚壁,轻烟笼半床。
分晖间林影,馀照上虹梁。
病久尘事隔,夜闲清兴长。
拥抱颠倒领,步屣东西厢。
风柳结柔援。,露梅飘暗香。
雪含樱绽蕊,珠蹙桃缀房。
杳杳有馀思,行行安可忘。
四邻非旧识,无以话中肠。
南有居士俨,默坐调心王。
款关一问讯,为我披衣裳。
延我入深竹,暖我于小堂。
视身琉璃莹,谕指芭蕉黄。
复有比丘溢,早传龙树方;以龙成其道,故以龙配字,号曰龙树。)。
口中秘丹诀,肘后悬青囊:“自号抱朴子,因以名书。其馀所著……《肘后要急方》四卷。”后因以“肘后方”喻指仙方。青囊:原指古代医家与术数家盛放书籍及卜具之口袋。《晋书·郭璞传》:“有郭公者,客居河东,精于卜筮,璞从之受业。公以《青囊中书》九卷与之,由是遂洞五行、天文、卜筮之术,攘灾转祸,通致无方,虽京房、管辂不能过也。”此借指佛教典籍。)。
锡杖虽独振,刀圭期共尝。
未知仙近远,已觉神轻翔。
夜久魂耿耿,月明露苍苍。
悲哉沈眠士,宁见兹夕良。

拼音解读

chūn yuè suī zhì míng ,zhōng yǒu ǎi ǎi guāng 。
bú sì qiū dōng sè ,bī rén hán dài shuāng 。
xiān fěn dàn xū bì ,qīng yān lóng bàn chuáng 。
fèn huī jiān lín yǐng ,yú zhào shàng hóng liáng 。
bìng jiǔ chén shì gé ,yè xián qīng xìng zhǎng 。
yōng bào diān dǎo lǐng ,bù xǐ dōng xī xiāng 。
fēng liǔ jié róu yuán 。,lù méi piāo àn xiāng 。
xuě hán yīng zhàn ruǐ ,zhū cù táo zhuì fáng 。
yǎo yǎo yǒu yú sī ,háng háng ān kě wàng 。
sì lín fēi jiù shí ,wú yǐ huà zhōng cháng 。
nán yǒu jū shì yǎn ,mò zuò diào xīn wáng 。
kuǎn guān yī wèn xùn ,wéi wǒ pī yī shang 。
yán wǒ rù shēn zhú ,nuǎn wǒ yú xiǎo táng 。
shì shēn liú lí yíng ,yù zhǐ bā jiāo huáng 。
fù yǒu bǐ qiū yì ,zǎo chuán lóng shù fāng ;yǐ lóng chéng qí dào ,gù yǐ lóng pèi zì ,hào yuē lóng shù 。)。
kǒu zhōng mì dān jué ,zhǒu hòu xuán qīng náng :“zì hào bào pǔ zǐ ,yīn yǐ míng shū 。qí yú suǒ zhe ……《zhǒu hòu yào jí fāng 》sì juàn 。”hòu yīn yǐ “zhǒu hòu fāng ”yù zhǐ xiān fāng 。qīng náng :yuán zhǐ gǔ dài yī jiā yǔ shù shù jiā shèng fàng shū jí jí bo jù zhī kǒu dài 。《jìn shū ·guō pú chuán 》:“yǒu guō gōng zhě ,kè jū hé dōng ,jīng yú bo shì ,pú cóng zhī shòu yè 。gōng yǐ 《qīng náng zhōng shū 》jiǔ juàn yǔ zhī ,yóu shì suí dòng wǔ háng 、tiān wén 、bo shì zhī shù ,rǎng zāi zhuǎn huò ,tōng zhì wú fāng ,suī jīng fáng 、guǎn lù bú néng guò yě 。”cǐ jiè zhǐ fó jiāo diǎn jí 。)。
xī zhàng suī dú zhèn ,dāo guī qī gòng cháng 。
wèi zhī xiān jìn yuǎn ,yǐ jiào shén qīng xiáng 。
yè jiǔ hún gěng gěng ,yuè míng lù cāng cāng 。
bēi zāi shěn mián shì ,níng jiàn zī xī liáng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《春月》作者:元稹

元稹

元稹(779~831) 唐代诗人、文学家。字微之,别字威明,河南洛阳人,北魏昭成帝拓跋什翼犍十世孙。少时即有才名,贞元十九年(803)以明经登第,授秘书省校书郎,曾任江陵府士曹参军、翰林承旨学士等职,官至宰相(同平章事)。卒于江夏(武昌)武昌军节度使任所,追赠尚书右仆射。与挚友白居易共倡新乐府运动,世称“元白”,诗称“元白体”。宫中呼为“元才子”。在越州与窦巩唱和,号“兰亭绝唱”。有《元氏长庆集》。►870篇诗文

古诗韵典网提供《春月》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《春月》出自元稹的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/34416.html