惟君同怀抱,相从共茵凭。
踰岭穿瘴茅,扪参倚枯藤。
随行一瓶钵,澹如云水僧。
火驰炎热场,见此玉壶冰。
东归常愧君,无力相引绳。
长材屈小邑,果以循吏称。
岂不有荐墨,翩然支郡丞。
五溪在何许,水驶山崚嶒。
漫仕不择地,抟扶笑鲲鹏。
独有故意长,问疾访姜肱。
亹亹谈昨梦,一一记吾曾。
中年畏离别,况我雪鬅鬙。
此意君自解,少留对青灯。
范成大(1126—1193) 南宋诗人。字致能,号石湖居士。苏州吴县(今江苏)人。高宗绍兴二十四年进士。累官礼部员外郎兼崇政殿说书。孝宗初,知处州,修复通济堰,民得灌溉之利。乾道六年出使金国,不畏强暴,不辱使命。除中书舍人。淳熙五年,拜参知政事,仅两月,被劾罢,奉祠。后因病,退居故里石湖。卒赠少师,追封崇国公,谥文穆。工诗词,以善写田园诗著称,与尤袤、杨万里、陆游合称“中兴四大诗人”(南宋四大家)。有《石湖居士集》等。►2039篇诗文
古诗韵典网提供《留简伯俊》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《留简伯俊》出自范成大的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/52184.html
仙山草木锁卿云,不到花平不离尘。
十丈牡丹如锦盖,人间姚魏却争春。
辛苦凌波棹,平安入夹船。
日明渔浦网,风侧瓦窑烟。
老圃容挑菜,村巫横索钱。
且投人处宿,终夜得佳眠。
绮川亭上凌云赋,人在回仙旧游处。
谁教书剑走长安,荻月霜枫等闲度。
朱门不炙钓竿手,万卷难供折腰具。
偶然把箸忆莼羹,乞得闲官径呼渡。
江涨桥头有渡船,船头历历东林路。
云烟如画水如天,笑忆红尘问良苦。
我亦吴松一钓舟,蟹舍漂摇几风雨。
因君赋里说江湖,破帽蹇驴明亦去。
鸡犬相闻望可见,鸥鹭同盟心亦许。
相过得得款溪门,雪夜前村听鸣橹。
曲浦弯环绕县青,一杯閒客两飘零。
琵琶不语苍烟暮,山水清音著意听。
压蕊拈须粉作团。
疏香辛苦颤朝寒。
须知风月寻常见,不似层层带雪看。
春髻重,晓眉弯。
一枝斜并缕金幡。
酒红不解东风冻,惊怪钗头玉燕乾。