章台柳、昭阳燕。
锦衣冠盖,绮堂筵会,是处千金争选。
顾香砌、丝管初调,倚轻风、佩环微颤。
乍入霓裳促遍。
逞盈盈、渐催檀板。
慢垂霞袖,急趋莲步,进退奇容千变。
算何止、倾国倾城,暂回眸、万人肠断。
柳永(约987-约1053) 字耆卿,初名三变,字景庄,排行第七,世称柳七、柳三变。崇安(今福建武夷山)人。仁宗景祐元年进士。授睦州团练使推官。官至屯田员外郎,世号柳屯田。善作歌词,教坊乐工每得新曲,必求其填词。所作多抒羁旅行役之情及描写歌妓生活,以慢词独多,语言通俗,音律谐婉,流行于时。卒于润州。有《乐章集》。►221篇诗文
古诗韵典网提供《柳腰轻》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《柳腰轻》出自柳永的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/52370.html
对潇潇暮雨洒江天,一番洗清秋。
渐霜风凄紧,关河冷落,残照当楼。
是处红衰翠减,苒苒物华休。
惟有长江水,无语东流。
不忍登高临远,望故乡渺邈,归思难收。
叹年来踪迹,何事苦淹留?
想佳人、妆楼颙望,误几回天际识归舟。
争知我、倚阑干处,正恁凝愁。
晚天萧索,断蓬踪迹,乘兴兰棹东游。
三吴风景,姑苏台榭,牢落暮霭初收。
夫差旧国,香径没、徒有荒丘。
繁华处,悄无睹,惟闻麋鹿呦呦。
想当年、空运筹决战,图王取霸无休。
江山如画,云涛烟浪,翻输范蠡扁舟。
验前经旧史,嗟漫载、当日风流。
斜阳暮草茫茫,尽成万古遗愁。
天将奇艳与寒梅。
乍惊繁杏腊前开。
暗想花神、巧作江南信,鲜染胭脂细剪裁。
寿阳妆罢无端饮,凌晨酒入香腮。
恨听烟坞深中,谁恁吹羌管逐风来。
绛雪纷纷落翠苔。
长川波潋滟。
楚乡淮岸迢递,一霎烟汀雨过,芳草青如染。
驱驱携书剑。
当此好天好景,自觉多愁多病,行役心情厌。
望处旷野沈沈,暮云黯黯。
行侵夜色,又是急桨投村店。
认去程将近,舟子相呼,遥指渔灯一点。
画舸、荡桨,随浪前、隔岸虹。
□荷占断秋容。
疑水仙游泳,向别浦相逢。
鲛丝雾吐渐收,细腰无力转娇慵。
罗袜凌波成旧恨,有谁更赋惊鸿。
想媚魂杳信,算密锁瑶宫。
游人漫劳倦□,奈何不逐东风。