就中堪人属意,最是虫虫。
有画难描雅态,无花可比芳容。
几回饮散良宵永,鸳衾暖、凤枕香浓。
算得人间天上,惟有两心同。
近来云雨忽西东。
诮恼损情悰。
纵然偷期暗会,长是匆匆。
争似和鸣偕老,免教敛翠啼红。
眼前时、暂疏欢宴,盟言在、更莫忡忡。
待作真个宅院,方信有初终。
柳永(约987-约1053) 字耆卿,初名三变,字景庄,排行第七,世称柳七、柳三变。崇安(今福建武夷山)人。仁宗景祐元年进士。授睦州团练使推官。官至屯田员外郎,世号柳屯田。善作歌词,教坊乐工每得新曲,必求其填词。所作多抒羁旅行役之情及描写歌妓生活,以慢词独多,语言通俗,音律谐婉,流行于时。卒于润州。有《乐章集》。►221篇诗文
古诗韵典网提供《集贤宾》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《集贤宾》出自柳永的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/52451.html
一夜狂风雨。花英坠、碎红无数。
垂杨漫结黄金缕。尽春残、萦不住。
蝶稀蜂散知何处。殢尊酒、转添愁绪。
多情不惯相思苦。休惆怅、好归去。
酥娘一搦腰肢袅,回雪萦尘皆尽妙。
几多狎客看无厌,一辈舞童功不到。
星眸顾指精神峭,罗袖迎风身段小。
而今长大懒婆娑,只要千金酬一笑。
煦景朝升,烟光昼敛,疏雨夜来新霁。
垂杨艳杏,丝软霞轻,绣出芳郊明媚。
处处踏青斗草,人人眷红偎翠。
奈少年、自有新愁旧恨,消遣无计。
帝里。
风光当此际。
正好恁携佳丽。
阻归程迢递。
奈何好景难留,旧欢顿弃。
早是伤春情绪,那堪困人天气。
但赢得、独立高原,断魂一饷凝睇。
望处雨收云断,凭栏悄悄,目送秋光。
晚景萧疏,堪动宋玉悲凉。
水风轻、蘋花渐老,月露冷、梧叶飘黄。
遣情伤。
故人何在?
烟水茫茫。
难忘。
文期酒会,几辜风月,屡变星霜。
海阔山遥,未知何处是潇湘?
念双燕、难凭远信,指暮天、空识归航。
黯相望。
断鸿声里,立尽斜阳。
蘅皋向晚舣轻航。
卸云帆、水驿鱼乡。
当暮天、霁色如晴昼,江练静、皎月飞光。
那堪听、远村羌管,引离人断肠。
此际浪萍风梗,度岁茫茫。
堪伤。
朝欢暮散,被多情、赋与凄凉。
别来最苦,襟袖依约,尚有馀香。
算得伊、鸳衾凤枕,夜永争不思量。
牵情处,惟有临岐,一句难忘。