去妇词

李白〔唐朝〕

古来有弃妇,弃妇有归处。
今日妾辞君,辞君遣何去。
本家零落尽,恸哭来时路。
忆昔未嫁君,闻君却周旋。
绮罗锦绣段,有赠黄金千。
十五许嫁君,二十移所天。
自从结发日未几,离君缅山川。
家家尽欢喜,孤妾长自怜。
幽闺多怨思,盛色无十年。
相思若循还,枕席生流泉。
流泉咽不扫,独梦关山道。
及此见君归,君归妾已老。
物情恶衰贱,新宠方妍好。
掩泪出故房,伤心剧秋草。
自妾为君妻,君东妾在西。
罗帏到晓恨,玉貌一生啼。
自从离别久,不觉尘埃厚。
尝嫌玳瑁孤,犹羡鸳鸯偶。
岁华逐霜霰,贱妾何能久。
寒沼落芙蓉,秋风散杨柳。
以比憔悴颜,空持旧物还。
馀生欲何寄,谁肯相牵攀。
君恩既断绝,相见何年月。
悔倾连理杯,虚作同心结。
女萝附青松,贵欲相依投。
浮萍失绿水,教作若为流。
不叹君弃妾,自叹妾缘业。
忆昔初嫁君,小姑才倚床。
今日妾辞君,小姑如妾长。
回头语小姑,莫嫁如兄夫。

拼音解读

gǔ lái yǒu qì fù ,qì fù yǒu guī chù 。
jīn rì qiè cí jun1 ,cí jun1 qiǎn hé qù 。
běn jiā líng luò jìn ,tòng kū lái shí lù 。
yì xī wèi jià jun1 ,wén jun1 què zhōu xuán 。
qǐ luó jǐn xiù duàn ,yǒu zèng huáng jīn qiān 。
shí wǔ xǔ jià jun1 ,èr shí yí suǒ tiān 。
zì cóng jié fā rì wèi jǐ ,lí jun1 miǎn shān chuān 。
jiā jiā jìn huān xǐ ,gū qiè zhǎng zì lián 。
yōu guī duō yuàn sī ,shèng sè wú shí nián 。
xiàng sī ruò xún hái ,zhěn xí shēng liú quán 。
liú quán yān bú sǎo ,dú mèng guān shān dào 。
jí cǐ jiàn jun1 guī ,jun1 guī qiè yǐ lǎo 。
wù qíng è shuāi jiàn ,xīn chǒng fāng yán hǎo 。
yǎn lèi chū gù fáng ,shāng xīn jù qiū cǎo 。
zì qiè wéi jun1 qī ,jun1 dōng qiè zài xī 。
luó wéi dào xiǎo hèn ,yù mào yī shēng tí 。
zì cóng lí bié jiǔ ,bú jiào chén āi hòu 。
cháng xián dài mào gū ,yóu xiàn yuān yāng ǒu 。
suì huá zhú shuāng xiàn ,jiàn qiè hé néng jiǔ 。
hán zhǎo luò fú róng ,qiū fēng sàn yáng liǔ 。
yǐ bǐ qiáo cuì yán ,kōng chí jiù wù hái 。
yú shēng yù hé jì ,shuí kěn xiàng qiān pān 。
jun1 ēn jì duàn jué ,xiàng jiàn hé nián yuè 。
huǐ qīng lián lǐ bēi ,xū zuò tóng xīn jié 。
nǚ luó fù qīng sōng ,guì yù xiàng yī tóu 。
fú píng shī lǜ shuǐ ,jiāo zuò ruò wéi liú 。
bú tàn jun1 qì qiè ,zì tàn qiè yuán yè 。
yì xī chū jià jun1 ,xiǎo gū cái yǐ chuáng 。
jīn rì qiè cí jun1 ,xiǎo gū rú qiè zhǎng 。
huí tóu yǔ xiǎo gū ,mò jià rú xiōng fū 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《去妇词》作者:李白

李白

李白(701-762),字太白,号青莲居士。唐陇西成纪人,其先人隋末流寓西域,故生于安西都护府所属碎叶城。中宗神龙初,迁居蜀之绵州昌隆县青莲乡,又尝寓居山东,故亦称山东人。字太白,号青莲居士。少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。十岁通诗书,被称为“天才英特”。喜纵横术,击剑任侠,轻财重施。青年时离蜀漫游,玄宗天宝初,入长安,经贺知章、吴筠推荐,诏供奉翰林。但政治上不受重视,又受权贵谗毁,仅一年余即离开长安。天宝三载在洛阳结识杜甫。二人于诗坛齐名,并称“李杜”。安史乱起,白为永王李璘府僚,参与平乱。因永王兵败,坐流夜郎,中途遇赦东还,依族人当涂令李阳冰。不久病卒。其诗风雄奇豪放、清新飘逸,代表作有《蜀道难》、《行路难》、《梦游天姥吟留别》等。有《李太白集》,《尊前集》录其词12首。►1045篇诗文

古诗韵典网提供《去妇词》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《去妇词》出自李白的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/533.html