聊酌山酒别,独吟夜灯青。
明朝上岭路,群岫张云屏。
忽入川谷秀,固非平生经。
绿竹间红萼,紫藤垂千扃。
春塘水决决,野老发星星。
田父相与至,里言尚可听。
始闻丹砂岑,遂识五垄形。
傍瞻禹汤迹,竞信庙貌灵。
邀我陟巉巉,宿雾方冥冥。
暗沾衣裘湿,时袭草木馨。
栋宇敞绝顶,牲酒列幽亭。
竹杯占祸福,巫锦醉一咛。
日晏别云外,月出至近坰。
仆夫疲不进,鞭策无暂停。
我马忽颠坠,君心同鹡鸰。
再驾体无伤,扣关烛已荧。
自兹期莫逆,未契心所铭。
匆匆操行袂,汎汎如水萍。
今来各一方,安得同醉醒。
梅尧臣(1002-1060) 字圣俞,世称宛陵先生,宛陵(今安徽宣州宣城)人。梅询从子。初以荫补桐城主簿,历镇安军节度判官。仁宗皇祐三年召试,赐进士出身。以学士赵概等十余人荐,授国子监直讲,累迁都官员外郎,预修《唐书》。少即能诗,与苏舜钦齐名,时号苏梅。刘克庄在《后村诗话》中称为宋诗"开山祖师"。为诗主张写实,反对西昆体,所作力求平淡、含蓄。有《宛陵先生集》、《唐载记》、《毛诗小传》等。►2885篇诗文
古诗韵典网提供《寄谢师直》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《寄谢师直》出自梅尧臣的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/57287.html
城下汉江流,沧波照鬓秋。
山川包楚塞,风物似荆州。
试听清砧发,何如画角愁。
遥知绝戎事,水味有槎头。
故人夜相过,秉烛为开席。
车马立在门,樽酒岂暇索。
亹亹别后言,匆匆恨将适。
既去暝色合,不可见行迹。
圣贤无不死,寿夭复何云。
唯有名常在,其馀理莫分。
朝荣金玉宝,莫殒蕙兰焚。
今日寝门哭,绪言长绝君。
日暮蛛丝动,月暗萤火明。
方兹步庭户,浩然怀友生。
友生将东归,泛若赴海鲸。
已从龙门出,不慕朱鳖轻。
朱鳖过吴洲,飞飞就东瀛。
沉浮未可问,名有万里程。
须忧小水鲂,劳劳将尾赪。
古来分陕重,犹有召公棠。
此树且能久,后人宜不忘。
君从金马去,郡在铁牛旁。
山色临关险,河声出地长。
樽无空美酒,鱼必荐嘉鲂。
天子忧民切,行当务劝桑。