尚书崇禹卫,大雅重周屏。
圣化彰无外,皇心伫靡宁。
分弓弨质绣,挂剑倚潭青。
吉日占风角,凶门背斗刑。
威声先象渚,敌忾到麋泠。
玉帐通降表,金标已勒铭。
风驰凌汛扫,火急验灰钉。
春壤重看辟,霄关遂不扃。
帝图舆外拓,玉略俎边经。
勋业今昭鼎,文章旧发硎。
调高清瑟倡,名并色丝馨。
芳润三霄露,涛澜六月溟。
过都誇騕袅,倾国掩娥娙。
谷响丁丁木,波萦泛泛萍。
牺尊出城郭,畅毂驻山亭。
墨许池中洗,歌容泽畔听。
真堪慰迟暮,浑欲忘飘零。
信宿惭鸿者,生汪老鹤汀。
陈雷千古谊,一羽在仙冥。
杨慎(1488—1559) 明代文学家。字用修,号升庵。四川新都(今四川新都)人。受业于李东阳门下。正德六年(1511)辛未科殿试状元,授翰林修撰。世宗时,因触帝怒谪戍云南永昌卫。卒后追赠光禄寺少卿,谥文宪。慎投荒三十余年,博览群书。明世记诵之博,著述之富,推为第一。但援据博而不免有误,又不免窜改古人,假托旧籍,英雄欺人,亦时有之。所撰诗、词、散曲等甚多,其诗沉酣六朝,揽采晚唐,创为渊博靡丽之词,造诣深厚,独立于当时风气之外。但因僻处云南,故不能如李梦阳、何景明为文坛领袖。另撰各种杂著一百余种。有《升庵全集》。►1528篇诗文
古诗韵典网提供《赠汪泉翁》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《赠汪泉翁》出自杨慎的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/61406.html
秋尽汀洲蘋未歇。
掩映荻花相向折。
一枝好赠朝天人,还如鳷鹊楼前雪。
琼凹连玉凸。
五城边银为宫阙。
墀声寒,非烟丛里,卿蔼瑞云缬。
五马骄嘶虬漏彻。
鞘静佩鸣鹓簉列。
朱衣引队奏彤帏,天言清问尧阶切。
俞音传衮鷩。
赐金增秩干旄孑。
把勋名,昭回青简,身许稷和契。
东林金马寺,南亭金马关。
往来皆马客,试问谁者贤。
东方本彦士,和光在尘喧。
窃桃朱鸟窗,避世金马门。
狎俗犹鸥鸟,齐物若鴳鹍。
虚称羽人流,空拟岁星魂。
柱下自异曲,滑稽岂同源。
惟应夏泰初,千载契知言。
碧鸡唱晓霞散绮,重关坐画。
绕村步、几簇生烟,空翠幻作仙界。
茭草荡湾环洲渚,轻风送幅蒲帆快。
看舞鸥、飞鹭联翩,向泬寥外。
晴兆须臾,雨信顷刻,问水桩山带。
树羽飐风展青帘,驳霞销晛日晒。
浪花平、洛神衬袜,红妆涌出青罗盖。
浮修眉,约略黛螺,映盘鸦䯰。
梅花汀藻,文石锦沙,纶组迎船絓。
渔火燄、涟漪倒影,归棹穿方罫。
蒲牢昏吼,栖鸦结阵,八村九寺鸣箫籁。
提筠篮、金线穿鱼卖。
松灯点点互月彩。
卧玉塔浮澜,素娥窈窕千态。
翠岩深霭,禅室僧归,杖锡微径隘。
月黑白林明处,香软寒轻薏苡,缸中梨梦萦呗。
南蛮老松,遥看晴雪,似银龙下斟玉瀣,洗尘襟、著得乾坤大。
辋川何似吾庐,海变春醪,偿风月债。
信宿零雨不肯歇,咫尺太华那可登。
平湖粘天波杳渺,长林笼雾寒淩兢。
山楼暝榻对渔火,野灶晨炊分佛灯。
皋桥酒家幸相近,径欲取醉酣腾腾。