鹓鹭随多士,貂蝉列上公。
墀声分哕哕,棂影辨曈曈。
湛露晞兰省,卿云烂桂宫。
蚁浮仙酒绿,鹤翥锡袍红。
晋昼延三接,尧旻达四聪。
衣香芬玉藻,履迹印璇穹。
观易三阳泰,陈诗万国同。
宠高梁授简,恩迈汉临雍。
奎聚占乾象,研书识帝鸿。
羽陵无蚀蠹,玄阁谢雕虫。
莹德同金砺,温规借玉攻。
扆瞻休气近,钟叩德音隆。
卷帙叨从事,簪裾俨在躬。
涓尘何补助,海岳自深崇。
敢诧桓荣力,还歌吉甫风。
杨慎(1488—1559) 明代文学家。字用修,号升庵。四川新都(今四川新都)人。受业于李东阳门下。正德六年(1511)辛未科殿试状元,授翰林修撰。世宗时,因触帝怒谪戍云南永昌卫。卒后追赠光禄寺少卿,谥文宪。慎投荒三十余年,博览群书。明世记诵之博,著述之富,推为第一。但援据博而不免有误,又不免窜改古人,假托旧籍,英雄欺人,亦时有之。所撰诗、词、散曲等甚多,其诗沉酣六朝,揽采晚唐,创为渊博靡丽之词,造诣深厚,独立于当时风气之外。但因僻处云南,故不能如李梦阳、何景明为文坛领袖。另撰各种杂著一百余种。有《升庵全集》。►1528篇诗文
古诗韵典网提供《八月二日经筵纪事》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《八月二日经筵纪事》出自杨慎的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/61423.html
桐子花开映村坞,单衣初试贫儿舞,春寒已过四十五。
君不见九江之地匡庐山,山人匡俗庐其间。
往时曾读支昙赋,梦想神游不可攀。
又不见东林梵宇金银寺,莲社松门清且丽。
陶刘宗雷有遗迹,锦苔不识远公记。
奇甸灵区迥异常,傍行敷落那能当。
生贤下瑞在英俊,物华天宝呈文章。
浔阳曾寓李太白,芙蓉峰前寄行宅。
春金戛玉诗百篇,九江秀色可揽结。
九厓先生儒之英,含章秀发元气精。
锦心万卷汲脩绠,霜蹄千里迈遥程。
朅来邂逅滇之麓,访我回溪与深谷。
往年曾枉琼瑶书,十袭珍藏昕夕读。
暇日示我草堂图,平林窈窕还崎岖。
知公袖中有东海,藻镜流洪九脉纾。
岩廊登拜在朝夕,肯放鸿罾许龙蛰。
销魂悁脰金马门,日望东南远山碧。
落阱重逢下石人,七旬衰病命逡巡。
藤萝深箐猿猱穴,瘴疠穷山虎豹邻。
枯木几时沾雨露,戴盆何地见星辰。
元夫幸遇暌孤日,寂寞寒灰也望春。
碧水琉璃净,朱桥牛斗新。
风花回曲岸,春树隐平津。
清梦绕江汜,佳游限洛滨。
肯停飞盖影,未洗化衣尘。
动君早归,君归恨不早!
铁桥铜柱灵山道,棘云爨务连晴昊。
客头未白心先老。
归恨不早!