柏岩双壁稍狡狯,目成已觉心清凉。
天公一夜送寒雨,千叠万叠云锦张。
丹崖翠壁窈万状,瑰奇娟妙难具详。
绿萝萧萧罥巾角,石濑飒飒渐衣裳。
峰回径绝不知数,谽谺倏见开中央。
戍楼旌竿满云直,横亘长城环巨防。
冠山子城瞰穷漠,喷壑巨瀑闻雷硠。
登楼顾盻豁胸臆,四山云气争飞扬。
蛟龙郁律起眼底,散为霖雨周八荒。
关南石势更奇怪,亦如穾奥连堂皇。
悬车束马那可度,行人缘栈如秋秧。
幽并泽潞此天险,飞鸟欲过愁翱翔。
圣代即今罢烽燧,空馀画角吹严霜。
乃知地利未足恃,此关几阅诸侯王。
王士禛(1634-1711) 清山东新城人,字子真,一字贻上,号阮亭,晚号渔洋山人。身后避世宗讳,改“禛”为“正”,高宗命改“祯”。顺治十五年进士。授扬州府推官。康熙间历礼部主事、翰林院侍讲,官至刑部尚书。以与废太子唱和,于四十三年被借故革职。康熙时为诗坛盟主,与朱彝尊并称"南朱北王",又为"清初六家"之一。诗有一代正宗之称,而后人嫌其才力不足。倡神韵之说,领袖诗坛近五十年。文章亦颇雅饬。诗集初有《阮亭诗钞》,晚年并历年所刻为《带经堂集》,又自选部分诗为《渔洋山人菁华录》,另有笔记《池北偶谈》。►1788篇诗文
古诗韵典网提供《井陉关歌》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《井陉关歌》出自王士禛的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/65144.html
清晨越南涧,毕景来东林。
石径入幽阒,稍闻钟磬音。
禅房鸭脚古,别院桫椤阴。
春夕月复佳,微云灭遥岑。
山气自蓊郁,天宇亦森沉。
道人澹相对,松风洒衣襟。
夙怀清净退,因识妙明心。
寂寥无可说,请君张玉琴。
曾学如鸾旨,心怀汲县游。
秋清啸台月,竹映百泉流。
小隐何年卜,名山一卷收。
聊当共嵇阮,把臂向林丘。
历历青山远更围,萧萧红叶晚争飞。
一天暮雨来巫峡,万里寒潮到秭归。
郢路苍茫衰草遍,楚宫芜没昔人非。
滩声半夜堪头白,况复天涯未授衣。
北里新词那易闻,欲乘秋水问湘君。
传来好句红鹦鹉,今日青溪有范云。
小雨斑斑,垂杨影里青青麦。
越阡度陌。
好个南村宅。
雁塔同题,相对俱头白。
今何夕。
修篁怪石。
留我狂吟客。