赠宣城宇文太守兼呈崔侍御

李白〔唐朝〕

白若白鹭鲜,清如清唳蝉。
受气有本性,不为外物迁。
饮水箕山上,食雪首阳颠。
回车避朝歌,掩口去盗泉。
岧峣广成子,倜傥鲁仲连。
卓绝二公外,丹心无间然。
昔攀六龙飞,今作百鍊铅。
怀恩欲报主,投佩向北燕。
弯弓绿弦开,满月不惮坚。
闲骑骏马猎,一射两虎穿。
回旋若流光,转背落双鸢。
胡虏三叹息,兼知五兵权。
鎗鎗突云将,却掩我之妍。
多逢剿绝儿,先著祖生鞭。
据鞍空矍铄,壮志竟谁宣。
蹉跎复来归,忧恨坐相煎。
无风难破浪,失计长江边。
危苦惜颓光,金波忽三圆。
时游敬亭上,闲听松风眠。
或弄宛溪月,虚舟信洄沿。
颜公二十万,尽付酒家钱。
兴发每取之,聊向醉中仙。
过此无一事,静谈秋水篇。
君从九卿来,水国有丰年。
鱼盐满市井,布帛如云烟。
下马不作威,冰壶照清川。
霜眉邑中叟,皆美太守贤。
时时慰风俗,往往出东田。
竹马数小儿,拜迎白鹿前。
含笑问使君,日晚可回旋。
遂归池上酌,掩抑清风弦。
曾标横浮云,下抚谢朓肩。
楼高碧海出,树古青萝悬。
光禄紫霞杯,伊昔忝相传。
良图扫沙漠,别梦绕旌旃。
富贵日成疏,愿言杳无缘。
登龙有直道,倚玉阻芳筵。
敢献绕朝策,思同郭泰船。
何言一水浅,似隔九重天。
崔生何傲岸,纵酒复谈玄。
身为名公子,英才苦迍邅。
鸣凤托高梧,凌风何翩翩。
安知慕群客,弹剑拂秋莲。

拼音解读

bái ruò bái lù xiān ,qīng rú qīng lì chán 。
shòu qì yǒu běn xìng ,bú wéi wài wù qiān 。
yǐn shuǐ jī shān shàng ,shí xuě shǒu yáng diān 。
huí chē bì cháo gē ,yǎn kǒu qù dào quán 。
tiáo yáo guǎng chéng zǐ ,tì tǎng lǔ zhòng lián 。
zhuó jué èr gōng wài ,dān xīn wú jiān rán 。
xī pān liù lóng fēi ,jīn zuò bǎi liàn qiān 。
huái ēn yù bào zhǔ ,tóu pèi xiàng běi yàn 。
wān gōng lǜ xián kāi ,mǎn yuè bú dàn jiān 。
xián qí jun4 mǎ liè ,yī shè liǎng hǔ chuān 。
huí xuán ruò liú guāng ,zhuǎn bèi luò shuāng yuān 。
hú lǔ sān tàn xī ,jiān zhī wǔ bīng quán 。
qiāng qiāng tū yún jiāng ,què yǎn wǒ zhī yán 。
duō féng jiǎo jué ér ,xiān zhe zǔ shēng biān 。
jù ān kōng jué shuò ,zhuàng zhì jìng shuí xuān 。
cuō tuó fù lái guī ,yōu hèn zuò xiàng jiān 。
wú fēng nán pò làng ,shī jì zhǎng jiāng biān 。
wēi kǔ xī tuí guāng ,jīn bō hū sān yuán 。
shí yóu jìng tíng shàng ,xián tīng sōng fēng mián 。
huò nòng wǎn xī yuè ,xū zhōu xìn huí yán 。
yán gōng èr shí wàn ,jìn fù jiǔ jiā qián 。
xìng fā měi qǔ zhī ,liáo xiàng zuì zhōng xiān 。
guò cǐ wú yī shì ,jìng tán qiū shuǐ piān 。
jun1 cóng jiǔ qīng lái ,shuǐ guó yǒu fēng nián 。
yú yán mǎn shì jǐng ,bù bó rú yún yān 。
xià mǎ bú zuò wēi ,bīng hú zhào qīng chuān 。
shuāng méi yì zhōng sǒu ,jiē měi tài shǒu xián 。
shí shí wèi fēng sú ,wǎng wǎng chū dōng tián 。
zhú mǎ shù xiǎo ér ,bài yíng bái lù qián 。
hán xiào wèn shǐ jun1 ,rì wǎn kě huí xuán 。
suí guī chí shàng zhuó ,yǎn yì qīng fēng xián 。
céng biāo héng fú yún ,xià fǔ xiè tiǎo jiān 。
lóu gāo bì hǎi chū ,shù gǔ qīng luó xuán 。
guāng lù zǐ xiá bēi ,yī xī tiǎn xiàng chuán 。
liáng tú sǎo shā mò ,bié mèng rào jīng zhān 。
fù guì rì chéng shū ,yuàn yán yǎo wú yuán 。
dēng lóng yǒu zhí dào ,yǐ yù zǔ fāng yàn 。
gǎn xiàn rào cháo cè ,sī tóng guō tài chuán 。
hé yán yī shuǐ qiǎn ,sì gé jiǔ zhòng tiān 。
cuī shēng hé ào àn ,zòng jiǔ fù tán xuán 。
shēn wéi míng gōng zǐ ,yīng cái kǔ zhūn zhān 。
míng fèng tuō gāo wú ,líng fēng hé piān piān 。
ān zhī mù qún kè ,dàn jiàn fú qiū lián 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赠宣城宇文太守兼呈崔侍御》作者:李白

李白

李白(701-762),字太白,号青莲居士。唐陇西成纪人,其先人隋末流寓西域,故生于安西都护府所属碎叶城。中宗神龙初,迁居蜀之绵州昌隆县青莲乡,又尝寓居山东,故亦称山东人。字太白,号青莲居士。少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。十岁通诗书,被称为“天才英特”。喜纵横术,击剑任侠,轻财重施。青年时离蜀漫游,玄宗天宝初,入长安,经贺知章、吴筠推荐,诏供奉翰林。但政治上不受重视,又受权贵谗毁,仅一年余即离开长安。天宝三载在洛阳结识杜甫。二人于诗坛齐名,并称“李杜”。安史乱起,白为永王李璘府僚,参与平乱。因永王兵败,坐流夜郎,中途遇赦东还,依族人当涂令李阳冰。不久病卒。其诗风雄奇豪放、清新飘逸,代表作有《蜀道难》、《行路难》、《梦游天姥吟留别》等。有《李太白集》,《尊前集》录其词12首。►1045篇诗文

古诗韵典网提供《赠宣城宇文太守兼呈崔侍御》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《赠宣城宇文太守兼呈崔侍御》出自李白的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/678.html