留别曹南群官之江南

李白〔唐朝〕

我昔钓白龙,放龙溪水傍。
道成本欲去,挥手凌苍苍。
时来不关人,谈笑游轩皇。
献纳少成事,归休辞建章。
十年罢西笑,览镜如秋霜。
闭剑琉璃匣,鍊丹紫翠房。
身佩豁落图,腰垂虎鞶囊。
仙人驾彩凤,志在穷遐荒。
恋子四五人,裴回未翱翔。
东流送白日,骤歌兰蕙芳。
仙宫两无从,人间久摧藏。
范蠡说句践,屈平去怀王。
飘飘紫霞心,流浪忆江乡。
愁为万里别,复此一衔觞。
淮水帝王州,金陵绕丹阳。
楼台照海色,衣马摇川光。
及此北望君,相思泪成行。
朝云落梦渚,瑶草空高堂。
帝子隔洞庭,青枫满潇湘。
怀君路绵邈,览古情凄凉。
登岳眺百川,杳然万恨长。
知恋峨眉去,弄景偶骑羊。

拼音解读

wǒ xī diào bái lóng ,fàng lóng xī shuǐ bàng 。
dào chéng běn yù qù ,huī shǒu líng cāng cāng 。
shí lái bú guān rén ,tán xiào yóu xuān huáng 。
xiàn nà shǎo chéng shì ,guī xiū cí jiàn zhāng 。
shí nián bà xī xiào ,lǎn jìng rú qiū shuāng 。
bì jiàn liú lí xiá ,liàn dān zǐ cuì fáng 。
shēn pèi huō luò tú ,yāo chuí hǔ pán náng 。
xiān rén jià cǎi fèng ,zhì zài qióng xiá huāng 。
liàn zǐ sì wǔ rén ,péi huí wèi áo xiáng 。
dōng liú sòng bái rì ,zhòu gē lán huì fāng 。
xiān gōng liǎng wú cóng ,rén jiān jiǔ cuī cáng 。
fàn lí shuō jù jiàn ,qū píng qù huái wáng 。
piāo piāo zǐ xiá xīn ,liú làng yì jiāng xiāng 。
chóu wéi wàn lǐ bié ,fù cǐ yī xián shāng 。
huái shuǐ dì wáng zhōu ,jīn líng rào dān yáng 。
lóu tái zhào hǎi sè ,yī mǎ yáo chuān guāng 。
jí cǐ běi wàng jun1 ,xiàng sī lèi chéng háng 。
cháo yún luò mèng zhǔ ,yáo cǎo kōng gāo táng 。
dì zǐ gé dòng tíng ,qīng fēng mǎn xiāo xiāng 。
huái jun1 lù mián miǎo ,lǎn gǔ qíng qī liáng 。
dēng yuè tiào bǎi chuān ,yǎo rán wàn hèn zhǎng 。
zhī liàn é méi qù ,nòng jǐng ǒu qí yáng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《留别曹南群官之江南》作者:李白

李白

李白(701-762),字太白,号青莲居士。唐陇西成纪人,其先人隋末流寓西域,故生于安西都护府所属碎叶城。中宗神龙初,迁居蜀之绵州昌隆县青莲乡,又尝寓居山东,故亦称山东人。字太白,号青莲居士。少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。十岁通诗书,被称为“天才英特”。喜纵横术,击剑任侠,轻财重施。青年时离蜀漫游,玄宗天宝初,入长安,经贺知章、吴筠推荐,诏供奉翰林。但政治上不受重视,又受权贵谗毁,仅一年余即离开长安。天宝三载在洛阳结识杜甫。二人于诗坛齐名,并称“李杜”。安史乱起,白为永王李璘府僚,参与平乱。因永王兵败,坐流夜郎,中途遇赦东还,依族人当涂令李阳冰。不久病卒。其诗风雄奇豪放、清新飘逸,代表作有《蜀道难》、《行路难》、《梦游天姥吟留别》等。有《李太白集》,《尊前集》录其词12首。►1045篇诗文

古诗韵典网提供《留别曹南群官之江南》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《留别曹南群官之江南》出自李白的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/701.html